Tại sao bất ngờ lại kéo Tiền Phi ca ca vào?
Nói chuyện một vòng lâu năm, tự nhiên lại cảm nhận thấy Tiền Phi ca ca lanh lợi.
Bạn đang xem: vụng trộm yêu thầm không thể giấu truyện chữ
Tang Trĩ trọn vẹn ko đoán rời khỏi ý đồ vật của Đoàn Gia Hứa, chỉ hoàn toàn có thể phụ họa gật đầu theo dõi. Cô trầm khoác lại nhảy điện thoại cảm ứng thông minh lên, hé Wechat dò la thương hiệu Tiền Phi.
Muốn căn vặn coi rốt cuộc sở hữu chuyện gì, lại cảm nhận thấy bản thân lâu ko liên hệ với anh ấy, giờ liên hệ dòng sản phẩm thứ nhất ham muốn căn vặn lại là chuyện này, ngay lập tức cảm nhận thấy kì lạ. Và lại anh tao và Đoàn Gia Hứa mối liên hệ rất tuyệt, đoán chừng sẽ không còn đơn giản thưa mang đến cô biết.
Tang Trĩ đưa ra quyết định tự động lực cánh sinh, nỗ lực tự động links bao nhiêu câu anh đang được căn vặn nhằm dò la rời khỏi sự logic nhập cơ.
Cô tâm lý một hồi. Thật ko thấy sở hữu gì tương quan. Bất quá…
Tang Trĩ đùng một phát kịp phản xạ một việc: TẠI SAO CÔ LẠI NGOAN NGOÃN TRẢ LỜI CÂU HỎI CỦA ANH???
Cô tựa như là tù nhập buổi thẩm vấn ngoan ngoãn ngoãn khai không còn.
Vấn đề này tựa như là không tồn tại một xu mối liên hệ nào là với anh. Sao cô lại bô bô vấn đáp không còn vậy, cô hoàn toàn có thể thẳng lặng ngắt ko thưa gì, anh cũng không tồn tại giải pháp tra ra?
Ý thức được vừa phải rồi bản thân quả tình sở hữu điểm ngu độn, Tang Trĩ buồn buồn thở hắt rời khỏi. Cô luôn luôn cảm nhận thấy tôi vừa sập bẫy, uất ức ko cơ hội nào là phân phát tiết chỉ hoàn toàn có thể kìm nén.
Sau một xung khắc, Đoàn Gia Hứa lơ đãng nói: “Tại sao lại thích?”
Tang Trĩ ghé nguồn vào hành lang cửa số xe cộ, ko thèm nhìn anh. Đợi nửa ngày ko thấy cô vấn đáp, có lẽ rằng phát hiện được cô ko hí hửng, Đoàn Gia Hứa ko nối tiếp vấn đề này nữa, điềm tĩnh nói: “Cũng ko cần người quen thuộc biết từ xưa, sở hữu lúc nào không đủ bất ngờ không?”
Tang Trĩ rắn rỏi nói: “Không hề.”
Xem thêm: đọc truyện ngôn tình sủng
Đoàn Gia Hứa: “Nếu như không thích ngây người thì hoàn toàn có thể tâm sự với anh.”
Tang Trĩ: “Nha.”
Đoàn Gia Hứa quét tước ánh nhìn qua chuyện cô một chút ít, hỏi: “Sao bất ngờ không nhiều thưa thế?”
“Không cần.” Tang Trĩ nhìn đèn đàng phía bên ngoài, nghẹn nửa ngày, ở đầu cuối ko nhịn được nữa nói: “Còn sở hữu, ko cần em nhằm ý đâu, tuy nhiên ham muốn nhắc nhở anh một chút ít. Anh hoàn toàn có thể ko xem xét đâu, tuy nhiên thời điểm ngày hôm nay anh nhiều lời nói lắm.”
“Ừm?”
“Em thiệt sự không tồn tại chủ ý gì đâu.” Tang Trĩ xụ mặt mày, tận tâm tái diễn đợt nữa, “Anh ham muốn nối tiếp chủ thể này thì tùy, đơn giản em ham muốn nhắc anh một chút ít.”
“…” Đoàn Gia Hứa mỉm cười, “Anh thưa nhiều lắm à?”
“Ừm.”
Đoàn Gia Hứa nhã nhặn thỉnh giáo: “Thế nào là nhưng mà nhiều?”
Xem thêm: vượt qua lôi trì
Cả phần đường này, Tang Trĩ bị anh căn vặn bao nhiêu trăm thắc mắc. Cô tương đối thất lạc kiên trì, tự nhiên xoay đầu nói: “Anh hoàn toàn có thể chớ thưa bao nhiêu câu ngờ vực vấn nhiều như thế được không?”
Đoàn Gia Hứa nhíu mi, vô thức nói: “Vì sao_”
Tang Trĩ nhìn anh chằm chằm, rõ nét đang được ham muốn gắt.
Bình luận