thiên thần bóng tối

Những ngày bình yên tĩnh trước giông bão...

Từng mùa sóng tung bọt white xóa, thơm lên bờ cát mịn vơi dàng… Một cánh chim báo bão chao liệng cất cánh về phía mặt mày trời rực đỏ lòm.

Bạn đang xem: thiên thần bóng tối

Hoàng thơm. Yên bình quá!

Một người con trai ngồi bên trên cái ghế mộc trước biển cả, yên ắng. Đôi tay lướt bên trên máy vi tính và hai con mắt giá tiền chú mục vô screen. Anh ngồi thế triệu tập hàng tiếng đồng hồ nhằm thao tác làm việc. Những làn bão táp nhẹ nhàng vờn tóc anh, cất cánh khe khẽ.

- Phong, em đói – Băng xuất hiện nay, vẫn loại cơ hội xược và ngẫu nhiên của riêng rẽ cô. Cô ngồi xuống ghế mộc, dựa nguồn vào bờ vai rộng lớn. Mặt ủ rũ.

Phong đang được thao tác làm việc, việc làm phức tạp khiến cho anh ko thực sự chú tâm cho tới Băng, cho tới khi tiếng nói vô và cao ấy lại chứa chấp lên, chuyến này còn có chút phẫn nộ:

- Phong! – Băng fake tay đóng góp mạnh cái máy vi tính, cặp cả nhì bàn tay đang được tiến công máy. Đôi đôi mắt nhì màu sắc liếc lên – Đừng đem lơ em

- Anh phía trên, em ham muốn ăn gì? – Phong ngay tức khắc tiếp tục bịa máy vi tính xuống ở bên cạnh và quay trở lại coi phu nhân, vẻ vồ cập.

- Không ham muốn nên ăn những gì – Băng đáp thủng trực tiếp từng chữ

- Anh biết rồi, “đói” và “muốn ăn” là nhì chuyện không giống nhau – Phong nhắc nhở lại nó như câu nói. Băng từng rằng, những lí lẽ “không hứng nổi” của riêng rẽ cô.

Phong choàng tay, kéo phu nhân xích lại ngay gần, ôm vai cô thiệt chặt:

- Giờ em ham muốn gì?

Băng ngả đầu lên vai ông xã, lặng ngắt, đôi mắt coi rời khỏi xa vời điểm tứ phía sóng biển cả xanh xao thẫm. Cô chỉnh lại một phía tai phone, cô cũng chỉ treo một phía. Rồi đột ngột cô giơ cái mp3 lên trước đôi mắt Phong:

- Em nhìn thấy điều này, vô nhà chứa. Nạp năng lượng điện vẫn nghe được.

Là cái mp3 của Phong ngày còn ở quần thể biệt thự nghỉ dưỡng Lâm Chấn, cái mp3 thực hiện chúng ta với anh trong cả những tối mưa, trong cả một quãng thời hạn đặc biệt nhiều năm.

- Lần em té, nó rơi rời khỏi cạnh em ở hiên chạy dọc, suýt nữa đã trở nên anh giết mổ chết! – Giọng Băng như kết tội

- Chiếc mp3 ấy là loại thứ nhất và sau cuối u mua sắm tặng anh

Băng ngước lên coi Phong, có vẻ như như còn nhiều điều về anh, nhưng mà mặc dù tiếp tục sinh sống cùng nhau rất rất lâu, cô vẫn ko biết. Phong ko cần người mến kể những chuyện của chủ yếu bản thân, anh lưu giữ mang lại riêng rẽ anh, mang lại riêng rẽ sự cô độc còn nơi nào đó vô anh. Băng bất giác thấy đem lỗi, tuy nhiên cô ko mến rằng câu van lơn lỗi hoặc cảm ơn, đặc trưng với ông xã.

- Em suýt bị tiêu diệt vì như thế nó, em ko cần kẻ trộm!

- Anh biết, đem kẻ sợ hãi em.

Xem thêm: đặc công thần y xuyên không

Đôi đôi mắt Băng tối sầm:

- Vậy nhưng mà anh vẫn lăm le giết mổ em??

- Em rất có thể trả oán bằng phương pháp giết mổ anh – Phong coi Băng, đặc biệt thực lòng. Nhưng Băng coi này đó là câu nói. trêu chọc, cô người sử dụng rất là gặm mạnh nhập vai Phong. Không hé môi nửa câu nói., anh vuốt tóc cô nhẹ dịu …

- Đau không? – Băng căn vặn khi tiếp tục gặm xong

- Đau – Phong đáp

Băng tương đối ngờ vực sự “đau” nhưng mà Phong rằng, vì như thế sắc mặt mày anh vẫn mặc nhiên. Không vừa lòng, cô fake tay toá khuy áo sơ-mi ông xã, rồi mang ra nhằm coi những vết răng in sâu. Bây giờ tiếp tục ưng ý rộng lớn, Băng kéo lại áo mang lại Phong, rồi kết luận:

- Thù vẫn ko trả được cho tới khi anh còn sống

- Vẫn ko trả không còn à? – Phong căn vặn, vẻ như tận hưởng ứng

- Trả nguyệt lão oán giết mổ sợ hãi, tất nhiên một mạng thông thường một mạng! – Băng coi trực tiếp vô Phong, vẻ kiên quyết

- Nhưng anh ko giết mổ sợ hãi được em

- Vẫn là giết mổ sợ hãi, mặc dù chỉ vô ý nghĩ!

- Vậy em cũng từng đem mục tiêu sát sợ hãi anh, có lẽ rằng anh cũng cần phải trả thù? – Phong vẫn vuốt tóc phu nhân, đặc biệt vơi dàng

- Nhưng em chưa theo sát sợ hãi anh

- Vẫn là sát sợ hãi, mặc dù chỉ vô ý suy nghĩ – Phong đáp, mồm vẽ một đường nét cười

- Anh không tồn tại quyền! – Băng đem chút cuồng nộ vì như thế thái phỏng “không phục tùng” của ông xã. Có lẽ bên trên đời chỉ mất Phong mới nhất khiến cho cô bực bản thân được

- Ừ, anh không tồn tại quyền – Còn Phong thì luôn luôn đưa ra số lượng giới hạn nhằm nhường nhịn vợ

Xem thêm: khế ước ngày xuân

- Đừng chọc phẫn uất em, anh sẽ ảnh hưởng đau! – Băng về bên vẻ lơ đãng, ngả nguồn vào vai Phong và hương thụ nhạc điệu vô cái mp3, hòa nằm trong giờ đồng hồ sóng du dương.

- Anh ko chọc phẫn uất, anh vẫn bị đau nhức – Phong lại ôm phu nhân, vuốt ve sầu cánh tay mượt.

Gió êm ả thơm lên làn tóc nhiều năm buông xoã, lướt qua loa vai áo sơ-mi white … Và mặt mày trời chuẩn bị lặn xuống biển cả thâm thúy.