Đề bài: Phân tích tâm trạng của người chinh phụ trong đoạn trích Cảnh lẻ loi của người chinh phụ (đoạn trích Đặng Trần Côn).
Phân công
Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ được trích trong tác phẩm “Người chinh phụ” của Đặng Trần Côn. Tác phẩm đã thể hiện nỗi cô đơn khắc khoải của người chinh phụ có chồng ra trận. Nỗi cô đơn ấy càng mạnh mẽ hơn khi tiễn chồng ra đi, nàng trở về nơi cô quạnh lạnh lẽo. Tất cả những cảm xúc đó đã được miêu tả trong đoạn trích Nỗi cô đơn của kẻ chinh phục.
Văn bản được trích từ câu 193 đến câu 216 của bài diễn Nôm. Sau khi tiễn chồng, người chinh phụ trở về, mường tượng ra một chiến trường đầy chết chóc mà chạnh lòng thương chồng, đồng cảm với cảnh cô đơn côi cút. Câu chuyện của cô trải qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau được tác giả nắm bắt một cách tinh tế.
Tám dòng đầu của bài thơ thể hiện sự khắc khoải của người chinh phụ trong hoàn cảnh lẻ loi, cô đơn:
Dạo hiên vắng gieo từng bước
Ngồi mành đòi một phen
Không gian thật hiu quạnh, vắng vẻ, chỉ có bước chân người chinh phụ thầm gieo bên hiên vắng. Tâm trạng nàng rất bồn chồn, lo lắng, đứng ngồi không yên, treo rèm rồi cuốn rèm lại, đi tới đi lui đợi tin chồng về, nhưng chồng vẫn bỏ đi không một lời nói. Hành động treo rèm rồi lại kéo xuống là hành động diễn ra trong vô thức, cô làm mà không biết, càng thể hiện rõ hơn sự thất vọng tràn trề của cô. Dù ngoài hiên hay trong rèm cửa, cô đều lẻ loi, cô đơn lắm. Cô mong chờ tiếng chim ác là báo tin, nhưng nó cũng im bặt. Đêm khuya một mình, cô khao khát được sẻ chia hơn bao giờ hết, nhưng ngọn đèn vô tri, vô cảm không thể an ủi, chia sẻ cùng cô: Đèn biết như không biết/ Lòng em buồn. đừng bận tâm. Hình ảnh chiếc đèn lồng Hoa đăng kia với dáng hình khá thân thương đã khoét sâu nỗi cô đơn, ngậm ngùi của kẻ chinh phụ.
Từ khao khát giao cảm đến chờ đợi dài đằng đẵng: Năm dậu gà gáy sương bay/ Hè phấp phới bóng bốn phía/ Giờ dài như năm tháng/ Nỗi sầu dài như biển xa. Tiếng gà đã thê lương, càng vang vọng trong không gian tĩnh mịch, thanh vắng của đêm khuya. Tiếng gà đó vừa là dòng chảy chậm của thời gian, vừa là nỗi day dứt trong lòng kẻ chinh phụ, nghe tiếng gà, lòng lại càng thổn thức mong chờ. Nhìn ra màn đêm đen kịt, bóng chiều chập chờn cứ di chuyển trước mắt khiến thời gian như chậm lại, nặng trĩu. Thời gian tâm lý được nhân lên. Giờ dài như năm tháng, nỗi sầu trong lòng kẻ cô đơn trải ra khoảng không vô tận như biển xa. Trong bốn câu thơ, tác giả đã sử dụng thành công bốn từ láy vừa gợi âm thanh, vừa gợi sự day dứt trong tâm trạng (thầm thì) vừa gợi tả sự hoang vắng (lông tơ), từ gợi không gian và thời gian. vô tận (dài, vô tận), qua đó thể hiện nỗi cô đơn, sầu muộn trong vô vọng của kẻ chinh phụ.
Khổ thơ thứ tư diễn tả nỗ lực thoát khỏi vòng vây cô đơn của kẻ chinh phụ, nhưng càng cố thoát khỏi cô đơn, chàng càng ôm lấy nàng. Cô dùng gương trang điểm để quên, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của con, cô đã không cầm được nước mắt. Cô thắp hương mong tìm lại sự bình yên trong tâm hồn, nhưng tâm hồn cô đang mải mê, nỗi cô đơn và nỗi buồn ngày càng sâu. Và giây phút đau đớn nhất là giây phút: Sắt giơ ngón tay gảy đàn/ Dây đứt phím, đàn cầm và sắt khi hòa giọng thường được so sánh với sự đoàn tụ, hòa thuận của vợ chồng. . Sợi dây tình yêu tượng trưng cho sự lựa chọn của một đôi bạn thân, vạn vật đều có đôi, chỉ mình cô lẻ loi, cô đơn. Những biểu tượng này khoét sâu nỗi cô đơn, lẻ loi của kẻ chinh phụ. Ba từ hóm hỉnh diễn tả cảnh ngộ trớ trêu, xót xa của chính mình. Đứt dây, lỏng dây đều là điềm xấu trong tình yêu nên nỗi sợ hãi của kẻ chinh phụ khi định gảy đàn trở thành nỗi ám ảnh về nỗi cô đơn trong đời người phụ nữ.
Khổ thơ cuối thể hiện niềm mong mỏi gửi gắm niềm thương cảm sâu sắc của người chinh phạt đến một chiến trường xa. Nàng gửi tình mình qua gió đông (gió xuân), nhưng gió đông yếu ớt không đủ sức mang nỗi sầu vàng son của nàng về chốn Non Yên xa xôi. Kẻ chinh phụ phải đối diện với thực tại và thấu hiểu hết bi kịch cá nhân của mình: Trời cao thăm thẳm/ Nỗi nhớ anh da diết/ Cảnh buồn đến nao lòng/ Nhánh sương giăng đầy tiếng mưa. Cảm giác chìm vào cô đơn, chìm vào không gian lạnh lẽo hiu quạnh, khung cảnh u ám, thê lương dường như đang bủa vây lấy người chinh phụ. Cô đau đớn, tuyệt vọng đến cùng cực.
Bằng bút pháp tả cảnh ngụ ngôn, ngôn từ tinh tế, hình ảnh tượng trưng, đoạn trích đã diễn tả một cách tinh tế và chính xác cảm xúc của người chinh phụ, đó là nỗi cô đơn, lẻ loi. cùng nhau. Đoạn văn có ý đề cao hạnh phúc cá nhân là lời tố cáo, lên án những cuộc chiến tranh phi nghĩa đã tàn phá hạnh phúc của con người.