Phân tích những nét đặc sắc trong bài thơ Nhớ rừng của Thế Lữ
Dạy
-Bài thơ tràn đầy cảm hứng lãng mạn, mạch cảm xúc sôi nổi. Đây là đặc điểm tiêu biểu của phong cách thơ lãng mạn và cũng là yếu tố cốt lõi tạo nên các yếu tố nghệ thuật khác của bài thơ.
+ Lãng mạn là một trạng thái tâm hồn con người với đặc điểm nổi bật là giàu mơ mộng, khát vọng, giàu cảm xúc. Tâm hồn lãng mạn yêu cái độc đáo, cái phi thường, ghét cái tầm thường, khuôn khổ, gò bó. Trước Cách mạng tháng Tám năm 1945, các nhà thơ, nhà văn Việt Nam căm ghét hiện thực của đời sống xã hội đương thời và muốn thoát ly hiện thực đó bằng một đời sống tinh thần giàu cảm xúc.
+ Tình cảm lãng mạn trong Nhớ rừng được nhà thơ thể hiện qua việc mượn lời con hổ trong vườn bách thú. Đoạn thơ đã hướng đến một thế giới ước mơ lớn lao, phi thường, tráng lệ với một cảm xúc mãnh liệt (cảnh hùng vĩ và hình ảnh chúa sơn lâm – khổ 2, 3, 5). Thế giới này đối lập với thế giới thực (cảnh sở thú: tầm thường và giả dối). Đoạn thơ diễn tả nỗi đau đớn, uất ức của con hổ khi bị lạc, qua đó thể hiện nỗi chán ghét thực tại và khát vọng tự do của tác giả.
-Bài thơ xây dựng thành công hình ảnh con hổ trong vườn bách thú. Đây là cách thể hiện phù hợp với chủ đề của bài thơ. Con hổ, chúa sơn lâm dũng mãnh, bị giam cầm trong cũi sắt, là biểu tượng của người anh hùng khi rơi vào trạng thái u uất. Sở thú là một biểu tượng của thực tế tầm thường và sai lầm. Khung cảnh núi rừng với vẻ đẹp kỳ vĩ của núi rừng, của thiên nhiên rực rỡ, huy hoàng là biểu tượng của thế giới tự do. Những hình ảnh tượng trưng trong bài thơ phù hợp để thể hiện cảm xúc của nhà thơ.
-Nghệ thuật đối lập, tương phản: cảnh vườn bách thú nơi nhốt hổ (đoạn 1 và 4) và cảnh núi non hùng vĩ nơi ngày xưa hổ ngự trị (đoạn 2 và 3). Với việc thể hiện thành công hai cảnh tượng đối lập, bài thơ đã thể hiện thành công tâm sự của con hổ: chán ghét thực tại, khao khát tự do.
-Hình ảnh thơ giàu tính tạo hình: các hình ảnh miêu tả vẻ đẹp oai vệ, oai phong, lẫm liệt của con hổ, vừa mạnh mẽ, vừa mềm mại, uyển chuyển; Những hình ảnh thể hiện khung cảnh núi non hùng vĩ,… toát lên vẻ đẹp tráng lệ, khác thường.
-Ngôn ngữ, nhạc điệu phong phú: tác giả sử dụng nhiều từ ngữ gây ấn tượng: oai nghiêm, dữ dội, đôi mắt thần khi cau, uống ảnh trăng tan, chiều nhuốm máu,… Đoạn thơ đầy nhạc tính. , âm điệu phong phú, cách ngắt nhịp linh hoạt (ngắn, dài khác nhau). Giọng huyền diệu khi hào hùng, sôi nổi mà đĩnh đạc: Cái thời anh rong ruổi những ngày xưa bá chủ… Giữa chốn hoa không tên, không tuổi; khi than thở, tiếc nuối, than thở; khi bực bội, giận dữ, khi say sưa, thiết tha, hùng vĩ. Giọng điệu ấy phù hợp với tâm trạng con hổ từ cao trào huy hoàng của hồi ức quá khứ, đánh thức ý thức về sự trói buộc của hiện tại.