Phân tích nhân vật mẹ Hồng (Về đoạn trích Trong Lòng Mẹ của Nguyên Hồng)
Dạy
Đối lập với hình ảnh nhân vật người dì là hình ảnh người mẹ (cũng là phụ nữ) và nhân vật “tôi”, bé Hồng, một đứa trẻ. Cả hai đều rất thông cảm và quý mến nhau.
Trước hết chúng ta hãy nhìn và suy ngẫm về hình ảnh người mẹ. Không đợi con trai viết thư và có lẽ cũng chẳng cần chị dâu sai người gọi lại, mẹ Hồng đã về quê ngay trong ngày “giỗ thầy tôi”, nghĩa phụ không quên công ơn của mình. và trách nhiệm. Do’i với con cái, chồng và bố mẹ chồng. “Mẹ về một mình mang theo rất nhiều quà bánh… Xe chạy chầm chậm. Mẹ vẫy tôi bằng chiếc mũ của bà… Mẹ tôi chỉ kéo tay tôi… xoa đầu tôi… Mẹ đã về với bọn trẻ rồi.” Dáng điệu ấy, cử chỉ ấy, lời nói ấy thật trang nghiêm, đẹp đẽ biết bao. Đẹp hơn nữa là hình bóng của người mẹ, sự chăm sóc yêu thương mà người mẹ dành cho đứa con của mình. Nhà văn đã dành những mỹ từ đẹp đẽ nhất để miêu tả về người mẹ: “….Mẹ tôi không gầy như dì tôi làm tôi nhớ đến người chị họ bên nội. Khuôn mặt mẹ vẫn sáng với đôi mắt trong veo và làn da mịn màng, nổi bật lên màu hồng của đôi má….”. Trong một chuyến đi ngắn ngày, ngồi trên chiếc xe thồ chở đứa con trai mồ côi, ôm chặt lấy cơ thể bê bết máu của mình, người mẹ vẫn trẻ trung, xinh đẹp như ngày nào.Và người mẹ ấy đã truyền lại cho đứa con của mình bao nhiêu niềm vui, bao nhiêu hạnh phúc, bao nhiêu… ngọt ngào như chính lời kể của nhà văn.Rõ ràng, hình ảnh và tấm lòng của người mẹ ấy hoàn toàn khác với những lời xúc phạm, những suy nghĩ ác ý, những định kiến của bà cô.
Sau nhân vật người dì, khắc họa chỉ bằng vài nét vẽ giản dị về người mẹ như vậy, phải chăng nhà văn muốn gợi cho người đọc sự so sánh về chân dung người phụ nữ Việt Nam thời bấy giờ. Và cũng từ đó, nhà văn thể hiện thái độ yêu ghét rõ ràng, mà chủ yếu là đau thương, xót xa cho những lỗi lầm của con người, xót thương cho con người gặp nhiều gian khổ, tủi hờn.