Phân tích bài thơ Tôi yêu em của Pu-Skin
Dạy
1. Một trong những chủ đề lớn của thơ trữ tình Pushkin là tình yêu. “Hầu như bao giờ tình yêu, tình bạn cũng là những tình cảm chi phối nhà thơ nhiều nhất và là cội nguồn trực tiếp nhất của hạnh phúc và đau khổ trong cả cuộc đời… Màu sắc chung của thơ Pushkin, đặc biệt là thơ trữ tình là vẻ đẹp nội tâm của con người và lòng tốt vuốt ve tâm hồn” (Bielinski). Cùng với Gửi K., Anh yêu em là bài thơ viết về tình yêu nổi tiếng của Pushkin. Trong thời gian ở Petersburg, Pushkin thường lui tới nhà Viện trưởng Viện Hàn lâm Nghệ thuật Nga để gặp gỡ các nghệ sĩ, và cũng vì một thiếu nữ xinh đẹp tên AA Oleni. -a, con gái chủ nhà. Mùa hè năm 1828, nhà thơ ngỏ lời cầu hôn nhưng không được chấp nhận. Năm 1829, bài thơ ra đời trên cơ sở của tình yêu có thực này.
Thơ tình của Pushkin thường bắt nguồn từ những cảm xúc cụ thể, có thật với những trải nghiệm cảm xúc sâu sắc nên mới thể hiện được những vẻ đẹp đa dạng, tinh tế của thế giới tinh thần con người. . Bài thơ “Tôi Yêu Em” gây được tiếng vang lớn bởi nó đã đạt đến giá trị tinh thần chung của nhân loại: tình cảm yêu thương chân thành, cao thượng, nhân hậu chứa đựng trong ngôn từ giản dị, trong sáng nhất.
Có thể chia bài thơ thành hai phần: Bốn dòng đầu, nhân vật trữ tình – tôi, khẳng định tình yêu vẫn còn nhưng rút lui vì không muốn gây phiền phức cho người mình yêu. Bốn câu cuối, diễn tả những cung bậc khác nhau của tình yêu và khẳng định một tình yêu nồng nàn, chân thành.
Điệp khúc em yêu anh là giai điệu chủ đạo của bài thơ. Trong tiếng Nga, với hai đại từ ya và vu, có thể chuyển sang tiếng Việt thành một số cặp quan hệ từ như: Anh yêu cô ấy, anh yêu em, anh yêu em. Với tiếng Việt, đại từ chỉ thay đổi một chút thì quan hệ, sắc thái tình thái cũng thay đổi theo. Tôi yêu cô ấy thể hiện một sự xa cách, trang trọng, ít cảm xúc; Hơn nữa, từ cô ấy trong tiếng Việt ít được sử dụng khi đề cập đến các mối quan hệ yêu đương. Còn anh yêu em thật gần và thật gần, trong trường hợp này là không phù hợp. Sử dụng I love you, bản dịch của Thúy Toàn diễn tả chính xác mối quan hệ vừa gần vừa xa, vừa rụt rè vừa yêu thương. Nhân vật của tôi không thân với cô gái đến mức gọi anh ấy là anh, nhưng khi gọi tôi, mối quan hệ yêu đương có một sắc thái bình tĩnh, tự tin, đứng đắn, tự giác. Sự tế nhị trong quan hệ giữa hai nhân vật được bộc lộ qua hai đại từ nhân xưng tôi và bạn này.
2. Cảm xúc bị kìm nén
Bài thơ mở đầu bằng điệp khúc khẳng định: “Anh yêu em” – lời bày tỏ chân thành từ trái tim lương thiện, báo hiệu một tình yêu đích thực. Anh yêu em, lời nói giản dị mà mang bao sức quyến rũ, bí ẩn muôn thuở:
Tôi yêu bạn xa như tôi có thể
Ngọn lửa tình chưa tắt.
Lời ca chậm rãi, tình thơ sâu lắng, kín đáo. Một lời khẳng định ngập ngừng, ngập ngừng với các từ có thể, chưa (nghĩa đen: Tình yêu có thể chưa hoàn toàn chết trong tâm hồn tôi). Sử dụng thuật ngữ phủ định, không dập tắt hoàn toàn, nhân vật trữ tình thể hiện một tình yêu, một tình cảm nồng nàn mang dáng vẻ âm thầm, dai dẳng, biểu hiện của những cảm xúc ổn định, của một tấm lòng thủy chung. nước, không phải là đam mê bộc phát, vụt sáng rồi vụt tắt. Mạch thơ thay đổi đột ngột:
Nhưng đừng để tôi làm phiền bạn nữa,
Hay hồn em mãi u u gợn bóng.
Câu thơ toát lên sự trầm tĩnh của lí trí, sự kìm nén của cảm xúc. Điệp ngữ no (nghĩa đen: nhưng anh mong nó – tình yêu của anh – không làm phiền em nữa – anh không muốn em buồn vì bất cứ lý do gì) nhấn mạnh tính dứt khoát: cần phải dập tắt ngọn lửa tình yêu (dù nếu chỉ là một tình yêu thầm lặng, bền bỉ) để tránh cho em phải ưu tư, để cho tâm hồn em không còn bóng dáng u sầu. Lời bài hát như một lời tự nhắc nhở, tự ý thức về tình yêu của bản thân và cũng là lời nội tâm nhẹ nhàng, trân trọng đến tâm hồn bạn. Nhưng đằng sau những con chữ, những điểm tĩnh ấy, là biết bao cảm xúc, biết bao sắc thái của tình yêu: có sự cay đắng của số phận bởi nếu tình yêu không mang lại hạnh phúc, niềm vui thì chỉ có lo âu. Nếu bạn lo lắng và phiền muộn cho người mình yêu thì nên chấm dứt tình yêu đó; có sự thống trị của lý trí đối với trái tim; có sự cao thượng và tế nhị của tình yêu (điều quan trọng không phải là tình yêu của tôi mà là sự bình yên và thanh thản trong tâm hồn bạn); có sự ngưỡng mộ và tôn kính của đàn ông đối với phụ nữ. Tình yêu có thể kết thúc vì nhiều lý do, nhưng lý do nhẹ nhàng, đáng trân trọng và cao thượng ấy phụ nữ dễ dàng có được.
3. Tình yêu chân thành, dịu dàng và cao thượng
Nếu như 4 câu đầu của bài thơ, cảm xúc có xu hướng bị lí trí đè nén, chi phối thì ở 4 câu sau, mạch cảm xúc lại tuôn trào, bất tuân mệnh lệnh của lí trí, khẳng định một tình yêu bao la, mãnh liệt. ẩn chứa điệp khúc “Anh yêu em” được nhắc đến lần thứ hai:
Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng
Khi rụt rè, khi tức giận, ghen tuông.
Nhịp thơ nhanh hơn với các từ chỉ thời gian khi nào, lúc nào, thể hiện những trạng thái tình cảm thay đổi đến chóng mặt, dồn dập. Nhân vật trữ tình thẳng thắn bộc lộ tâm hồn mình: một tình yêu câm lặng, vô vọng, đồng thời khẳng định lại tính cách câm lặng (sic: speechless), đồng thời nhấn mạnh không hi vọng, như tô đậm thêm. đặc thù của tình yêu đơn phương này. Nhưng dẫu vậy, tình yêu ấy vẫn diễn ra trong tất cả những sắc thái vĩnh cửu của nó: âm thầm đau khổ, tuyệt vọng, rụt rè, ghen tuông dày vò. Hai câu thơ đầy tâm sự đã mở ra những tầng cảm xúc phức tạp rất con người trong sâu thẳm tâm hồn, đằng sau lớp vỏ ngôn từ điềm đạm, điềm đạm thể hiện qua cách xưng hô, qua dáng vẻ lặng lẽ, rụt rè, qua sự cố gắng kìm nén cảm xúc một cách có ý thức. , cứ cho là tình yêu trong tôi chưa lụi tàn, mà thực ra tình yêu ấy vẫn cháy bỏng mãnh liệt với đủ sắc thái quen thuộc.
Nhân vật trữ tình không ngần ngại bày tỏ một cách trung thực: “khi tôi ghen” nghĩa là tôi cũng như bao người bình thường khác, cũng bị giằng xé bởi những cảm xúc đau đớn đen tối muôn thuở trong tình yêu. trái tim. Tuy nhiên, ai đó đã từng nói, ghen tuông giống như một con rắn độc, nó bóp nghẹt trái tim. Vì ghen tuông trong tình yêu dễ dẫn đến mất khôn, như Mede giết con vì hận chồng (Medde-Eriphide), như Otello bóp cổ Hươu cho đến chết. sdemona (Otenlo – Sheshspia), như Lensky thách đấu súng với Onegin (Ephgeni onegin – Pushkin), như Hoạn Thư làm Hà Thúy Kiều (Truyện Kiều – Nguyễn Du). Liệu nhân vật trữ tình trong bài thơ có bị đánh ghen đến nhục nhã như vậy không?
Hai câu thơ cuối cũng là câu trả lời, làm bừng lên một giá trị nhân văn, một tư thế cao cả của con người đáng yêu ấy:
Anh yêu em, yêu chân thành, dịu dàng,
Tôi cầu nguyện bạn có một người yêu như tôi đã yêu bạn.
Những cảm xúc bị kìm nén được giải phóng và tuôn trào. Điệp khúc anh yêu em được lặp lại lần thứ ba như một lời khẳng định bản chất của tình yêu này: chân thành, đằm thắm. (Xin lưu ý, trong nguyên tác tiếng Nga “Tôi yêu em” ngụ ngôn, động từ tình yêu bao giờ cũng bị bỏ dở, điều đó có nghĩa là ngọn lửa tình yêu trong trái tim của người viết lời sẽ không bao giờ tắt, không bao giờ tắt, không bao giờ tắt). Chính sự chân thành, dịu dàng, không bao giờ phai nhạt đó là gốc rễ của tấm lòng cao thượng trong tình yêu này. Nó giải thích vì sao nhân vật trữ tình. Đoạn trên có cách cư xử nhẹ nhàng, tế nhị, tôn trọng người mình yêu và cuối đoạn có lời chúc thiêng liêng, vị tha: Anh cầu mong em có được người yêu cũng chân thành, yêu thương. giống tôi.
Có một sự tế nhị sâu sắc trong tình huống trớ trêu này: Tình yêu khi không được đáp lại thường là nỗi đau, nếu ở người nhỏ mọn dễ dẫn đến tự ái và hận thù. Nhưng nếu đó là tình yêu của một trái tim chân thành, nhân hậu thì dù bị từ chối, người ta vẫn có thể có cách ứng xử cao thượng. Lời cầu nguyện cuối bài thơ cũng là lời nhắn nhủ của một tấm lòng bao dung, đùm bọc như nhà thơ đã từng thổ lộ trong một bài thơ khác:
Nhưng nếu bạn gặp một ngày buồn và đau đớn
Tôi thì thầm gọi tên em
Và hãy tin điều đó: vẫn còn một ký ức
Tôi vẫn sống giữa một trái tim.
Chính thái độ trân trọng, nâng niu, tôn kính và “trong sáng” đối với phụ nữ đã đưa thơ Pushkin lên những giá trị nhân văn cao cả trong kho tàng thơ tình nhân loại. Người ta thường nói, khuynh hướng vươn tới sự cao cả trong tư tưởng và cảm xúc là đặc điểm cơ bản của thơ Pushkin. Hành vi, suy nghĩ, tình cảm của nhân vật trữ tình trong bài thơ là minh chứng cho điều đó.
Đoạn thơ đã thể hiện một tình yêu vô vọng, thấm đẫm âm điệu buồn nhưng trên hết vẫn là sự mãnh liệt và cao cả của trái tim con người đối với một tình yêu không đơm hoa kết trái. Ngôn ngữ thơ giản dị trong sáng, không có biện pháp tu từ nào khác ngoài phép láy “anh yêu em”. Chất thơ của bài thơ toát lên từ những cảm xúc chân thành, dồn nén, từ những ngôn từ giản dị mà nồng nàn, tinh tế mà mãnh liệt, đằm thắm và cao cả, như Beelinsky đã từng nhận ra. Đặc điểm của thơ Pushkin là khả năng phát hiện ở con người tính thẩm mỹ và lòng trắc ẩn, được hiểu theo nghĩa tôn trọng vô hạn phẩm giá của con người với tư cách là Con người.
Vì lẽ đó, Tôi yêu em, từ gần hai thế kỷ nay vẫn là một trong những bài thơ tình hay nhất, không chỉ của Pushkin mà còn của nhân loại.