“Khu rừng kỷ niệm” của Thế Lữ mượn lời con hổ bị nhốt trong vườn để bày tỏ nỗi chán ghét sâu sắc đối với hiện thực tầm thường, giả dối và khát vọng tự do mãnh liệt. Quan điểm của tôi?
Dạy
Nhớ rừng mượn lời con hổ bị giam trong vườn bách thú để bộc lộ cảm xúc riêng của tác giả. Cả bài thơ xoay quanh nỗi lòng của con hổ.
-Sự chán ghét cái thực tại tầm thường, giả dối được thể hiện qua hình ảnh vườn bách thú nơi nhốt con hổ. Đó là cảnh chật chội (lồng sắt), buồn tẻ (cảnh không bao giờ thay đổi), cảnh nhân tạo do bàn tay con người cải tạo (hoa, cỏ xén, lối đi bằng phẳng, cây cỏ) tầm thường, giả dối, học đòi bắt chước cái hoang vu của núi rừng và những cánh rừng (những dải suối giả nước đen ngòm, gò thấp, lá lộc vừng thoai thoải, không huyền bí,..).
-Khát vọng tự do mãnh liệt được thể hiện qua việc con hổ hồi tưởng về cảnh núi rừng hùng vĩ (đối lập với cảnh vườn bách thú thông thường. Núi rừng ẩn chứa nhiều điều bí ẩn: hang tối, cỏ cây hoa lá không tên không tuổi, rừng sâu bí mật, âm thanh man dại, man dại: tiếng gió hú, tiếng suối reo núi v.v… cảnh sắc rực rỡ: đêm vàng bên suối, ngày mưa giăng khắp nơi, Buổi bình minh cây xanh nắng vàng, buổi chiều nhuốm máu sau lưng rừng với tiếng chim hót ru ngủ…
-Hình ảnh chúa sơn lâm hiện lên thật uy nghiêm, oai phong ngự trị tối cao trong vương quốc của chính mình. Đại từ T’a đầy uy quyền và kiêu hãnh, tôn lên vị trí chúa sơn lâm. Tác giả sử dụng nhiều động từ, tính từ mạnh để miêu tả sự hùng vĩ của núi rừng và tư thế oai hùng của con hổ: lồng lộn, hống hách, gào thét, quát tháo, hung dữ, ầm ĩ, lăn lộn, quang quác, v.v.
-Tâm trạng của hố đối lập với hiện thực tầm thường, bị giam hãm, giam hãm (gặm mối hận trong khúc gỗ lim, bị giam cầm trong tủi nhục), khát vọng vươn lên cái cao siêu, tự do, phi thường không chấp nhận hiện thực vô nghĩa. (không nguôi tiếc nuối thời huy hoàng).
Tâm trạng của con hổ cũng là tâm sự của tác giả, là cách khẳng định cái tôi cá nhân của một con người. Cảnh vườn thú nhỏ nhoi, gian dối và chật chội dưới mắt cọp là một hiện thực xã hội dưới con mắt của những tâm hồn lãng mạn. Sự căm ghét của con hổ đối với sở thú cũng giống như thái độ của con người đối với xã hội đương thời. Bài thơ chạm đến những điều nhạy cảm nhất của một xã hội sống trong cảnh nô lệ, tù túng nhưng không quên về quá khứ vàng son với những chiến công hiển hách của cha ông ta.
-Thể thơ là tình cảm yêu nước thầm kín gửi gắm qua hình tượng con hổ.