năm thứ bảy thầm yêu em

Ông công ty rộng lớn ở trên đây, trong cả thủ thỉ tuy nhiên Lạc Kỳ cũng nên biên soạn bạn dạng thảo trước.
Cô van lơn luật lệ Tưởng Nguyệt Như rằng đem người mong muốn cho tới cơ sở y tế thăm hỏi dịch, nên bố trí thời hạn rời khỏi sao.
Tưởng Nguyệt Như không tồn tại tinh ma lực nào là nhằm lá mặt mũi lá trái ngược với những người dân kinh doanh: "Cô mong muốn im lặng nhì ngày."
Trong lòng Lạc Kỳ làm rõ, "Cô yên lặng tâm tĩnh chăm sóc, những chuyện không giống con cháu tiếp tục xử lý mến xứng đáng." Đặt hoa tươi tắn xách cho tới xuống, cô đứng ở nệm dịch, yên lặng mong chờ Tưởng Nguyệt Như nhắn dò xét chuyện không giống.
Gần trên đây Tưởng Nguyệt Như ko tiếp cận doanh nghiệp, chưng sĩ nhắn dò xét bà tĩnh chăm sóc nhì mon, không chỉ là là nguyên vẹn nhân phẫu thuật, tuy nhiên thường niên bà nên suy tính doanh nghiệp, lao lực vượt lên mức độ nên trở thành dịch, khắp cơ thể xấp xỉ đem đầy đủ loại bị bệnh.

Bà bố trí việc làm của Lạc Kỳ cho tới nhì tuần lễ tiếp đến, cần thiết nhất là 1 trong những côn trùng liên minh bên trên Thành phố Tô.
Hạng mục bên trên Thành phố Tô là 1 trong những vô số khuôn khổ rộng lớn và cần thiết của tập đoàn lớn vô 2 năm cho tới, Tưởng Nguyệt Như vốn liếng mong muốn đợi ký xong xuôi hợp ý đồng mới mẻ thực hiện phẫu thuật, tuy nhiên sức mạnh ko chống nâng nổi.
Căn cứ vô trường hợp phục sinh trước đôi mắt, bà ko cơ hội nào là nhập cuộc nghi tiết ký hợp ý đồng được, nếu như bố trí chỉ dẫn cấp cho cao không giống của doanh nghiệp lịch sự ê, thì mức độ nặng trĩu lại ko đầy đủ, đành nhằm ông công ty Tưởng Thịnh Hòa tự động bản thân lên đường thì mới có thể đem chân thành liên minh.
Bà nhắn dò xét Lạc Kỳ: "Đã quyết định là ngày chục mon sau ký hợp ý đồng, không tồn tại cơ hội nào là ngừng lại được, đến thời điểm ê con cháu với Tổng giám đốc Tưởng lịch sự ê lên đường."
Lạc Kỳ đồng ý: "Được ạ."


Nghĩ cho tới nên lên đường công tác làm việc với Tưởng Thịnh Hòa, áp lực đè nén trong trái tim chợt tăng một cơ hội khó khăn hiểu.
Tưởng Nguyệt Như lại nhắn dò: "Thừa thời gian trước lúc ký hợp ý đồng, con cháu report rõ nét tình hình khuôn khổ với Tổng giám đốc Tưởng lên đường."
Lạc Kỳ vừa phải mong muốn đáp lời nói, một tiếng nói ko cho tới phân bua, tự động đem cảm xúc áp bách chen vào: "Trợ lý Lạc, cô về doanh nghiệp sẵn sàng một chút ít, tía giờ chiều report với tôi."
Lạc Kỳ xoay mặt mũi coi lịch sự Tưởng Thịnh Hòa rồi trả lời: "Vâng, Tổng giám đốc Tưởng."
Vừa vô chống dịch dường như không dám coi trực tiếp Tưởng Thịnh Hòa, thời điểm hiện tại mới mẻ coi cho tới rõ nét cơ hội ăn diện của anh ấy, quần lâu năm hoạt động color xám tro đậm, áo co dãn black color, bên trên chân là giầy thể thao.
Cong đàng bắp thịt bên trên cánh tay rõ nét trôi chảy tuy nhiên vừa phải đích khu vực, nhường nhịn như bên trên trán còn tồn tại những giọt mồ hôi.
Chắc hẳn vừa phải luyện tập xong xuôi.
Mi đôi mắt của anh ấy hẹp lâu năm, khi ko trình bày cười cợt coi giá buốt lùng.
Lạc Kỳ đương đầu với anh vô một chốc cộc ngủi, "Tổng giám đốc Tưởng, vậy tôi về doanh nghiệp trước."
Tưởng Thịnh Hòa gật đầu nhẹ nhàng một chiếc.

Bạn đang xem: năm thứ bảy thầm yêu em

Lạc Kỳ nhanh chóng như cất cánh thu lại tầm đôi mắt, xoay người, đương đầu với Tưởng Nguyệt Như, tiếng nói cô ko ngoài nhẹ nhàng nhàng: "Chủ tịch Tưởng, bữa tối lại cho tới thăm hỏi cô nhé. Tối ni con cháu bầu các bạn với cô, ở cạnh cô nhằm thủ thỉ giải phiền."
Tưởng Nguyệt Như chậm chạp rãi giơ tay ngăn lại, tuy rằng không tồn tại mức độ lực vẫn dứt khoát, "Thôi chớ cho tới." Bà trình bày đùa: "Từng người những con cháu ai ai cũng đều gây phiền hà, không thích gặp gỡ những con cháu, đôi mắt ko thấy thì lòng yên lặng tĩnh."
"Từng người" này trừ cô thì phiên phiến là đang được mắng Tưởng Thịnh Hòa.
Lạc Kỳ làm rõ Tưởng Nguyệt Như nhất, trình bày một ko nhì, "Vậy ngày mai tan thực hiện thì con cháu lại cho tới trên đây." điều đặc biệt nhấn mạnh: "Qua report việc làm."
Tưởng Nguyệt Như cười cợt nói: "Cái này thì được."
Lạc Kỳ cáo kể từ, nhẹ dịu tạm dừng hoạt động tách ngoài.
Tưởng Thịnh Hòa đứng lên, dự tính lên đường tắm rồi thay cho ăn mặc quần áo lên đường doanh nghiệp. Áo thun phông black color ướt đầm dán vô bụng, cơ vùng bụng đều đều thoang thoáng rất có thể coi rời khỏi.
Phòng dịch VIP đem hỗ trợ cho tới khí cụ tập luyện giản dị cho tất cả những người ngôi nhà, trước lúc Lạc Kỳ cho tới, quá thời gian bà ngủ, anh đang được tập dượt bao nhiêu bài bác tập dượt tập luyện, tập luyện còn ko kết cổ động thì bà đang được tỉnh táo.
Sau ê Lạc Kỳ cho tới trên đây, anh ko kịp thay cho ăn mặc quần áo.
"Tối ni vẫn chính là con cái ở lại nhé." Tưởng Thịnh Hòa vừa phải trình bày vừa phải lên đường vô chống.


"Không cần thiết, con cái về ngôi nhà rồi nên làm những gì thì thực hiện cái ê lên đường." Cháu trai đang được ở lại với bà nhì tối, thức tối nữa thì sức mạnh ko Chịu nổi. Tưởng Nguyệt Như trình bày với bóng sườn lưng của con cháu trai, "Gấp trao thay đổi vì vậy sao? Còn nên là tía giờ ư?"
Tưởng Thịnh Hòa nghỉ chân xoay người, "Cả ngày mai con cái đem họp, ngày kiểu mẫu lên đường công tác làm việc." Chỉ đem xế chiều thời điểm hôm nay đem rảnh.
Mà những loại này, anh thực hiện ông công ty, vừa phải rồi ko quan trọng nên phân tích và lý giải với Lạc Kỳ thực hiện trợ lý.
- -
Lạc Kỳ trở về chống thao tác, dò xét rời khỏi toàn bộ tư liệu về khuôn khổ bên trên Thành phố Tô, một đợt nữa ghi nhớ kỹ trung tâm, nhằm tách đợi một hồi Tưởng Thịnh Hòa căn vặn cô cụ thể tương quan thì bỏ qua chủ chốt chính vì mệt mỏi.
Đang gọi tư liệu, cuộc gọi của em bọn họ gọi cho tới.
Lạc Vũ buồn nôn tựa như thông thường ngày, "Chị, đem ghi nhớ em ko nè? Nhớ từng nào á?"
"Nhớ em một giây."
"Oa, chị đang được ghi nhớ em một ngàn mili giây cơ đấy, nhiều thế."
Nói xong xuôi thì nhì người đều cười cợt.

Xem thêm: vị rượu trên môi

Cười đầy đủ rồi, tiếng nói của Lạc Vũ đứng đắn lại, "Chị, đang khiến gì vậy?"
"Công ty, tăng ca."
"Không nên chị trình bày tuần này về Thành phố Tô để tại vị hotel tổ chức triển khai hít lễ với anh rể sao? Tăng ca ko về à?"
"Về rồi, bịa đặt hotel rồi."
Lạc Kỳ trong thời điểm tạm thời buông tư liệu vô tay xuống, rứa ly nước lên đường xối nước, trình bày với em bọn họ là cô tự động bản thân về bên, Bùi Thời Tiêu ko rảnh trở lại chính vì khuôn khổ xẩy ra yếu tố.
Lạc Vũ tức giận bất bình, hừ giá buốt nói: "Hạng mục rách rưới nhừ gì chứ, không lẽ còn cần thiết rộng lớn kết duyên hả? Có ai vô doanh nghiệp anh tao ko nên là nhân tài đâu? Thiếu mất mặt anh tao thì khuôn khổ sẽ không còn cơ hội cứu vớt trị được nữa, trời tiếp tục sập sao? Chị à, sau đây chị chớ hiểu cho việc cùng bất đắc dĩ của nam nhi nữa, anh tao sẽ không còn cảm động sẽ không còn cảm kích đâu!"
Lạc Kỳ lặng lẽ cười cợt một giờ đồng hồ, em bọn họ trước giờ bảo đảm cô.
"Đừng phẫn nộ tuy nhiên." Cô trình bày lịch sự chuyện không giống, "Tìm chị đem chuyện gì?"
Lạc Vũ không thích làm cho chị bọn họ tấm tức, nỗ lực hồi phục thể trạng, thay cho lịch sự tiếng nói dịu dàng êm ả, "Nhìn trúng một loại túi mới mẻ, nhì color, em cảm nhận thấy thường rất đẹp mắt, ko cầm được công ty ý nên một thời gian gửi cho tới chị coi demo, chị lựa chọn một chiếc chị mến lên đường." Vừa trình bày vừa phải uy ђเếק: "Phải lựa chọn đấy, em và Thiếu Đầu Óc tặng vàng kết duyên cho tới chị, nếu như chị ko lựa chọn, em mua sắm cả nhì color tặng cho tới chị."
" Chị, em húi máy trên đây, tức khắc gửi hình cho tới chị nè."

Lạc Kỳ vừa phải mong muốn há mồm thì Lạc Vũ đang được húi máy.
Tên của Thiếu Đầu Óc là Lạc Tân, Lạc Vũ và Lạc Tân là bầu long phụng, Lạc Tân là anh trai, chẳng qua loa là trước giờ Lạc Vũ ko gọi là anh tuy nhiên đều gọi là Thiếu Đầu Óc.
Bọn bọn họ là con cái ở trong phòng chú tía, kể từ thời điểm doanh nghiệp ngôi nhà cô vỡ nợ rồi nợ số nợ bao nhiêu ngàn vạn, thì thường niên Lạc Vũ đều nghĩ về phương pháp để tặng túi đeo và vật dụng make up cho tới cô, tuy nhiên, chi phí bổng của Lạc Vũ ko hề cao, bạn dạng thân thiện ko nỡ dùng, tuy nhiên lại lấy đầy đủ loại nguyên nhân để sở hữ rồi gửi vào bưu năng lượng điện cho tới cô.
Lạc Vũ luôn luôn hi hi ha ha nói: Chị, chị là trợ lý của Chủ tịch Tưởng, nên chú ý mặt mũi ăn diện. Em trời sinh đang được xinh đẹp mắt, ko có nhu cầu các loại này.
Lạc Vũ gửi hình của cái túi cho tới, Lạc Kỳ ko kể từ chối, lựa chọn một sắc tố mình yêu thích. Tất cả những phần quà tuy nhiên Lạc Vũ mua sắm cho tới cô thì cô đều ghi ghi nhớ, đợi sau đây Lạc Vũ kết duyên thì cô tiếp tục tặng một phần quà lớn.
Hai giờ năm mươi, Lạc Kỳ thay cho lịch sự ăn mặc quần áo đi làm việc rồi xách máy vi tính cầm tay, ôm tía cái vỏ hộp tư liệu tiếp cận chống thao tác của Tưởng Thịnh Hòa.
Tiếp tân trực quầy bên trên tầng thao tác sếp tổng thẳng nhằm cô lên đường vô tuy nhiên ko cần thiết ĐK.
Cả tầng lầu yên lặng tĩnh, tiếng động giầy gót cao của Lạc Kỳ vô nằm trong rõ nét, khu vực thao tác thư ký rộng lớn vì vậy tuy nhiên chỉ mất nhì người tăng ca, cô chỉ biết Thư ký Cư, một người không giống cô ko lúc nào thích nghi.
Sáu năm vừa qua cô nhậm chức bên trên Tập đoàn Viễn Duy, Thư ký Cư dẫn dắt cô nửa năm, cô lặng lẽ gọi Thư ký Cư là thầy giáo.
Thư ký Cư nghe giờ đồng hồ thì ngước đầu.
Lạc Kỳ sử dụng khẩu hình kêu cô: "Chào thầy giáo."
Thư ký Cư cười cợt rồi hất cằm với cô, nhì người ngầm hiểu ko cần thiết lên giờ đồng hồ.
Lạc Kỳ lại gần, Thư ký Cư đứng lên, nháy đôi mắt phục sinh sự tráng lệ và trang nghiêm tuy nhiên thư ký nên đem, trang nhã tâm tình song câu, rời khỏi hiệu cho tới cô: "Tổng giám đốc Tưởng ở bên phía trong."
Lạc Kỳ ko trì ngừng tuy nhiên bước nhanh chóng lịch sự ê.
Hai góc cửa của chống thao tác Tưởng Thịnh Hòa rộng lớn há, cô đem tay, gõ đại diện nhì cái phía trên góc cửa, "Chào Tổng giám đốc Tưởng."
"Vào lên đường." Tưởng Thịnh Hòa ko ngước đầu.
Lạc Kỳ tiếp cận trước bàn thao tác, bịa đặt buột biên chép và vỏ hộp tư liệu lên bên trên bàn thao tác Tưởng Thịnh Hòa. Anh đang được coi tư liệu, đang được thay cho áo sơ-mi white quần âu tây đen sì, khi thao tác thì ko tìm kiếm được một chút ít thánh thiện lành lặn kể từ bên trên người anh.
Rốt cuộc Tưởng Thịnh Hòa cũng ngước đầu, chỉ vô cái ghế trước bàn, "Ngồi."
Lạc Kỳ há vỏ hộp tư liệu, bày bao nhiêu phần tư liệu theo đòi trật tự ở phần tuy nhiên mặt mũi tay nên của Tưởng Thịnh Hòa rất có thể chạm cho tới, nhanh gọn xếp ck vỏ hộp tư liệu ko sử dụng vô góc bàn, thời điểm này mới mẻ ngồi xuống.
Lợi dụng thời hạn há PC, cô nỗ lực thích nghi với khí hóa học cường thế của Tưởng Thịnh Hòa, nhanh chóng lên đường vô tình trạng thao tác.
Công việc của thời điểm hôm nay nên mất mặt ít nhất tía tư giờ đồng hồ nhằm trao thay đổi, pin của dòng sản phẩm tính ko chắc chắn rằng đầy đủ nhằm dùng, cô đem theo đòi chão sạc năng lượng điện.
Dư quang quẻ Tưởng Thịnh Hòa nhận ra chão sạc năng lượng điện, vươn tay: "Đưa đầu cắm cho tới tôi."
Trên bàn thao tác đem ổ kết nối điện ngầm, chẳng qua loa là ở mặt mũi ê của Tưởng Thịnh Hòa, Lạc Kỳ ko với cho tới, nên là đem đầu cắm của chão sạc năng lượng điện qua loa, "Làm phiền Tổng giám đốc Tưởng."
Tưởng Thịnh Hòa ko đáp lại tuy nhiên cắm đầu cắm vô.
Lạc Kỳ há tệp rồi coi Tưởng Thịnh Hòa một chiếc, anh còn ko lật coi tư liệu vị giấy tờ, cô kiên trì mong chờ.
Đã cơ hội nhiều năm, một đợt nữa cô ngồi ở đối lập bàn thao tác của Tưởng Thịnh Hòa report việc làm, tình hình lượt trước tựa như vậy là lúc ở quốc tế, cô vẫn tồn tại đang được học tập ĐH.
Cũng đó là năm ấy, doanh nghiệp ngôi nhà cô vỡ nợ, tía nợ chi phí quốc tế, ko hỗ trợ nổi ngân sách học phí và phí sinh hoạt của cô ấy ở quốc tế, cô đành đi làm việc nhằm nuôi sinh sống bạn dạng thân thiện. Dưới sự hỗ trợ của một người bạn làm việc cộng đồng ngôi trường, cô cảm nhận được offer thực tập dượt của Tư bạn dạng Viễn Duy, cũng đó là doanh nghiệp Tưởng Thịnh Hòa cầm CP.
Tiền hoa màu tập dượt vô nằm trong một cách khách quan, chống nâng cô thuận tiện chất lượng tốt nghiệp.
Bối cảnh của bao nhiêu người đóng cổ phần rộng lớn của Tư bạn dạng Viễn Duy thâm thúy dày lại phức tạp, một trong mỗi người chung vốn liếng vô số này đó là anh bọn họ của Tưởng Thịnh Hòa, khi cô thực tập dượt bên trên Tư bạn dạng Viễn Duy thì đó là vô group của anh ấy bọn họ Tưởng Thịnh Hòa nhằm thực hiện khuôn khổ.
Anh bọn họ là nổi bật công tử nhị thế tổ (*), phong lưu tự khắc ở vô xương cốt, tuy nhiên phong lưu đơn thuần với phía bên ngoài, so với đoàn thể nhân viên cấp dưới thì yêu thương mến đem quá, đặc biệt săn bắn sóc cô và nhì thực tập dượt sinh không giống.
(*) Nhị thế tổ là 1 trong những kể từ ngữ dùng để làm chỉ những người dân đem quá nhiều gia tài và chỉ biết chi chi phí tận hưởng lạc.
Thời kỳ thực tập dượt cô bộc lộ chất lượng tốt, nên đem thời cơ ở lại. Thực tập dượt được một mon, cô thực hiện một phương án khuôn khổ rồi được sự được cho phép của anh ấy bọn họ, tiếp sau đó nộp phương án cho tới Tưởng Thịnh Hòa.
Tưởng Thịnh Hòa cho tới cô năm phút nhằm giáp mặt mũi trình làng điểm cần thiết của phương án, này đó là cô lượt thứ nhất xúc tiếp với Tưởng Thịnh Hòa, chính vì mệt mỏi, lại không tồn tại rất nhiều kinh nghiệm tay nghề việc làm, nên trong cả cô cũng ko lý tưởng với bộc lộ của bạn dạng thân thiện.
Chờ cô trình làng xong xuôi, Tưởng Thịnh Hòa ko trình bày lời nói nào là tuy nhiên chau mi lật coi phương án, chỉ lướt trang loại nhất rồi lại đóng góp lại, "Về thao tác lên đường, coi xong xuôi thì cho tới cô phản hồi."
Đó là lời nói lâu năm nhất tuy nhiên anh từng trình bày với cô.
Chờ đợi một mon, từ trên đầu cho tới cuối vẫn ko đợi được gmail của Tưởng Thịnh Hòa.
Cô ko ở lại Tư bạn dạng Viễn Duy nhằm thao tác, một mon sau khoản thời gian về nước, bên dưới sự công kích áp lực, tía bị dịch, u và tía lên đường Bắc Kinh nhà lao dịch, trường hợp ko được sáng sủa, rất cần được phẫu thuật.
Cuộc sinh sống bần hàn rớt mùng tơi, áp lực đè nén vì thế số nợ kếch xù, tía lại bệnh trở nặng, sức mạnh của u cũng sụp sập. Cô về nước, một phía bảo vệ tía u, một phía dò xét việc thực hiện.
Cơ duyên xảo hợp ý, cô van lơn được việc bên trên doanh nghiệp chủ yếu của Tư bạn dạng Viễn Duy, thương hiệu Tập đoàn Viễn Duy.
Một đợt nữa nhận ra Tưởng Thịnh Hòa là vô tía năm tiếp theo, anh về nước tiếp quản lí Tập đoàn Viễn Duy, Lúc ê cô đang được là trợ lý của Tưởng Nguyệt Như.
Cô ko nhằm loại tóc khi đến lớp nữa, make up cũng gửi lịch sự cứng cáp, ko dùng thương hiệu giờ đồng hồ Anh nữa, nên nhường nhịn như Tưởng Thịnh Hòa không sở hữu và nhận rời khỏi cô.
Năm ê kết cổ động thực tập dượt, hộp thư nội cỗ của cô ấy đã biết thành doanh nghiệp thu lại, ko biết trước lúc hộp thư bị quăng quật thì Tưởng Thịnh Hòa đem nhắn lại cô hay là không, đem đồng ý với phương án của cô ấy hay là không.
Chẳng qua loa là những chuyện này đang được sớm bất nghĩa...
Lạc Kỳ đúng lúc tạm dừng tâm trí về hồi ức, chuyên nghiệp chú coi văn bạn dạng bên trên screen máy vi tính.
"Ngày ký hợp ý đồng, Hạ Vạn Trình tham gia hội nghị à?" Tưởng Thịnh Hòa coi Lạc Kỳ một góc nhìn, căn vặn.
Lạc Kỳ tức thì lên đường vô tình trạng thao tác, "Vâng, Chủ tịch Hạ đang được xác nhận là tham gia nghi tiết ký hợp ý đồng."
Hạ Vạn Trình là quản trị của phía liên minh vô khuôn khổ bên trên Thành phố Tô, là kẻ Thành phố Tô, vô nằm trong thánh thiện hoà, thủ thỉ giọng phổ thông xen đậm khẩu âm của Thành phố Tô, nghe vô đặc biệt thân thiện thiết, đang được rộng lớn năm mươi tuổi tác, tuổi tác ko chênh chếch với Tưởng Nguyệt Như là bao.
Vốn nhận định rằng tía tư giờ đồng hồ là rất có thể kết cổ động tăng ca, sản phẩm là tía giờ đồng hồ sau, nội dung thảo luận vừa mới được rộng lớn nửa.
Ánh sáng sủa ngoài hành lang cửa số tối lên đường, trời chuẩn bị tối tuy nhiên cũng ko tối hẳn.
Trong vòng tía giờ đồng hồ, sợi chão đàn vô đầu của Lạc Kỳ chỉ được buông lỏng vô bao nhiêu phút Tưởng Thịnh Hòa nhận Smartphone, thời hạn sót lại luôn luôn mệt mỏi, không đủ can đảm lơ đãng mặc dù chỉ một chút ít.
Tưởng Thịnh Hòa coi đồng hồ đeo tay treo tay, đang được sớm qua loa giờ cơm trắng tối, kêu Thư ký Cư cho tới, "Đặt bao nhiêu phần món ăn phía bên ngoài, tối ni nên khổ sở đặc biệt cho những cô rồi."
Thư ký Cư âm thầm nghĩ về một chút ít cũng ko khổ sở đặc biệt. Cô và một người cùng cơ quan không giống chỉ cho tới nhằm nằm trong ngồi ở phần thực hiện coi phim, căn bạn dạng ko xem như là tăng ca, tuy nhiên được trao chi phí thực hiện thêm thắt giờ.
Buổi chiều ông công ty gọi Smartphone cho tới cô, trong thời điểm tạm thời thông tin cô cho tới doanh nghiệp tăng ca, lại cố ý trình bày câu: Không cần thiết những cô bận đồ vật gi cả, Lạc Kỳ lịch sự ê nhằm trao thay đổi khuôn khổ Thành phố Tô với tôi.
Vì vậy cô thông tin một người cùng cơ quan phái nam không giống bên cạnh nhau cho tới doanh nghiệp "tăng ca".
Thư ký Cư sử dụng giọng điệu thao tác công nhằm căn vặn Lạc Kỳ: "Trợ lý Lạc, đem kiêng cữ gì không?"
"Tôi ko ăn cay, cái không giống đều được." Lạc Kỳ hạn chế ăn cơm trắng, "Lúc bịa đặt số thì quan trọng chú mến một chút ít chung tôi, thực phẩm cũng tách phân nửa, phiền phức cô rồi."
Thư ký Cư cười: "Không phiền."
Tưởng Thịnh Hòa buông tư liệu vô tay xuống, tiếp cận chống lau chùi và vệ sinh.
Ông công ty ko ở bên trên khu vực, trước lúc Thư ký Cư rời khỏi ngoài thì tặng cho tới Lạc Kỳ một chiếc nháy đôi mắt chi chuẩn chỉnh.
Lạc Kỳ cười cợt, cũng nháy đôi mắt lại với cô ấy.
Con của Thư ký Cư đang được học tập tè học tập, thế mà còn phải mến nô giỡn giống như như lúc trước vì vậy.
Tưởng Thịnh Hòa kể từ chống lau chùi và vệ sinh trở lại, nhận ra Lạc Kỳ vẫn ngồi trực tiếp ở trước bàn giống như như lúc trước ê.
"Nghỉ ngơi chục phút lại kế tiếp." Anh trình bày.
Từ khi Lạc Kỳ thực hiện trợ lý thì đang được thân quen với vẻ ngồi vì vậy, mặc dù là nghỉ dưỡng thân thiện buổi hội nghị cũng sẽ không còn nhằm lộ tình trạng ngay lưng biếng.
Tưởng Thịnh Hòa ngồi xuống lấy ly đồ uống, cô ko biết nên trình bày gì với ông công ty ko thân thiện thân quen thì tương thích, nhằm tách lên đường sự lúng túng chán ngắt, cô rứa ly rời khỏi chống giải khát ở phía bên ngoài nhằm lấy coffe.
Cô đứng lên tiếp cận cửa ngõ, Tưởng Thịnh Hòa coi lịch sự, liếc mắt coi bóng sườn lưng của cô ấy bao nhiêu giây.
Chờ Lạc Kỳ bưng coffe rét vừa phải trộn tuy nhiên lên đường vô, đúng vào khi đang được qua loa chục phút, nghỉ dưỡng đang được kết cổ động.
Tưởng Thịnh Hòa sớm hiểu rõ trong trái tim cô đang được tâm trí gì, vì thế nhằm tách thủ thỉ với anh thì thực sự thực hiện khó khăn cô rồi, nên đích giờ lên đường vô chống.
Anh vừa phải mong muốn trình bày "Bắt đầu đi", thì Smartphone địa hình của Lạc Kỳ đang được ong ong tuy nhiên chấn động.
Lạc Kỳ bịa đặt ly coffe xuống, bộp chộp rứa Smartphone địa hình lên, là cuộc gọi của Bùi Thời Tiêu, cô ko nghe máy tuy nhiên thẳng bấm tắt.
Bùi Thời Tiêu nhận định rằng cô tức phẫn nộ rồi, lời nhắn theo đòi tiếp sau đó lên đường vào: [ Sao ko nghe máy? chén tối chưa? ]
Lạc Kỳ nhanh gọn tấn công chữ: [ Tăng ca, ở vô chống thao tác của ông công ty. ]
Điện thoại địa hình bị lật ngược tuy nhiên bịa đặt bên trên bàn, Lạc Kỳ rứa con cái con chuột lên.
Mấy giây sau, Smartphone địa hình lại chấn động, cô ko lấy Smartphone địa hình rời khỏi coi. Không cần thiết coi thì cũng biết Bùi Thời Tiêu nhắn lại cô đồ vật gi, ko ngoài Dự kiến thì được xem là bảo cô thao tác trước, đợi kết cổ động rồi gọi lại cho tới anh.
Tưởng Thịnh Hòa coi cô, ko trình bày nhiều.
Trong WeChat bên trên skin PC, anh nhắn tin nhắn cho tới vệ sĩ: [ Hiện bên trên gọi cho tới tôi. Đừng vấn đáp lời nhắn này. ]
Tắt khuông hội thoại, cuộc gọi của vệ sĩ theo đòi tiếp sau đó vang lên.
Tưởng Thịnh Hòa kéo ngăn lôi ra, rồi dò xét một gói dung dịch lá.
Anh đặc biệt hiếm khi thuốc lá, dung dịch lá vô chống thao tác đều được dùng nhằm đón tiếp bằng hữu.
Nói với Lạc Kỳ: "Cô coi tư liệu trước." Cầm Smartphone địa hình và bao dung dịch lá ê rồi rời khỏi phía bên ngoài.
Lạc Kỳ ko tâm trí nhiều, nhận định rằng ông công ty đem cuộc gọi cần thiết, ko tiện nghe máy trước mặt mũi cô.
Đi cho tới cuối mặt hàng lương y phía bên ngoài chống thao tác, Tưởng Thịnh Hòa nghe máy: "Hết chuyện rồi." Rồi anh húi máy.
Mở bao dung dịch lá rời khỏi, lấy một điếu rời khỏi rồi cho tới vô mồm gặm, một khi sau lại lấy lên đường.
Chỉ rước dung dịch lá tuy nhiên quên lấy nhảy lửa.
Tưởng Thịnh Hòa vân vê nhì điếu dung dịch vô tay rồi ném vô thùng rác rến ở ở bên cạnh.
Ngoài hành lang cửa số, khung trời đang được tối đen sì.
Anh ko thuốc lá tuy nhiên cho tới tay vào bên trong túi quần rồi coi ra bên ngoài hành lang cửa số. Lại lên đường đạo bao nhiêu phút, cho tới Lạc Kỳ đầy đủ thời hạn nhằm nhắn lại lời nhắn, thời điểm này mới mẻ trở lại chống thao tác.