lấy thân báo đáp

lay-than-bao-dap

Edit: Quanh

Bạn đang xem: lấy thân báo đáp

Beta: Nhược Vy

Trích đoạn:

“Mặt của Nhiễm Nhiễm ướp đông rồi.” Đào Mẫn coi khuôn mặt nhỏ của cô ấy đỏ au bừng, trái ngược tim như thắt lại.

“Con ko rét mướt.” Hoắc Nhiễm mỉm cười nhấp lên xuống đầu, xoa xoa tay, vừa phải dỡ khăn choàng cổ vừa phải chất vấn, “Cô, vừa phải nãy cô với thấy tấm hình ảnh con cái mới mẻ up không?”

“Có thấy, phóng viên báo chí Hoắc.” Đào Mẫn thấy cô hạnh phúc vì vậy, tâm tình cũng chất lượng lên.

Đối với Hoắc Nhiễm, bà vô nằm trong kính yêu.

“Nhiễm Nhiễm xuất sắc quá, vừa phải hoặc chú con cái mới mẻ cút công tác làm việc về, tư tưởng vàng mang lại con cái đấy.”

“Cuối nằm trong chú cũng về.” Hoắc Nhiễm vừa phải nghe thấy, vô nằm trong có hứng, thiếu hụt điều nhảy dựng lên.

“Ngồi xuống.” Đào Mẫn tất tả phát biểu, yêu thương chiều coi cô, “Hôm ni sẽ sở hữu thật nhiều số tiêu hóa.”

Hoắc Nhiễm gật đầu, “vâng” một giờ đồng hồ.

Cô ngồi tức thì cụt, tráng lệ coi trực tiếp.

Nhìn những bông tuyết rơi xuống hành lang cửa số xe pháo, vừa phải chạm vô ngay lập tức tan trở nên, trời ngả dần dần về tây, tuyết phiêu đãng bên dưới ánh sáng của đèn, với 1 sắc tố không giống.

Hoắc Nhiễm với tương đối thất thần.

Xem thêm: lui ra để trẫm đến

. . .

Cũng là ngày đông năm bại liệt, Hoắc Nhiễm cho tới TP.HCM này.

Khi bại liệt cô mới mẻ chục sáu tuổi tác, vừa mới qua sinh nhật.

Ngồi bên trên máy cất cánh trong cả phụ thân giờ đồng hồ đồng hồ thời trang, khi xuống trường bay, cô vẫn còn đó ௱ôЛƓ lung u ám và sầm uất.

Tuyết rơi thật nhiều, kết trở nên một tờ dày bên trên mặt mũi khu đất, đó cũng là chuyến trước tiên cô bé nhỏ Hoắc Nhiễm chục sáu tuổi tác nhận ra cảnh tượng này.

Thật đi ra hôm bại liệt rất rất rét mướt, thậm chí là còn bên dưới ko phỏng, tuy rằng Hoắc Nhiễm khoác áo khóa ngoài dày, tuy nhiên cô vẫn cảm nhận thấy rất rất rét mướt.

Nhưng cô xuất sắc nín nhịn, ở vô thực trạng xa cách kỳ lạ, cô không đủ can đảm phát biểu bản thân rét mướt, chỉ rất có thể nỗ lực Chịu đựng đựng.

Vừa cắm chặt răng vừa phải run rẩy rẩy.

Bởi vì thế ko biết sau đây tiếp tục đi ra sao, do đó không còn thảy đều cần cảnh giác.

Ở trên đây được năm năm, cô đang được trọn vẹn thích nghi với khí hậu điểm trên đây.

Phải khoác áo phao cứu trợ thiệt dày, còn nếu như không ham muốn đi ra đàng cũng khá trở ngại.

“Nếu chú về sớm rộng lớn vài ba ngày, vậy thì rất có thể đón sinh nhật con cái rồi.” Hoắc Nhiễm tiếc nuối.

Xem thêm: sớm sớm chiều chiều

Trước trên đây cô chú luôn luôn đón sinh nhật nằm trong cô, trong cả năm năm vừa qua, đấy là chuyến trước tiên chú vắng tanh mặt mũi.

Nhưng tiếc nuối qua quýt cút, Hoắc Nhiễm lại ngay tắp lự hạnh phúc.

“Con cần coi chú sẵn sàng vàng gì vừa mới được.” Hoắc Nhiễm nhanh gọn lẹ Open, vô chống nhà bếp, và ngọt ngào gọi, “Chú Khương.”