giang nhẫn mạnh thính

Giải mến một chút ít về pass của phần phiên ngoại:

5841314520: 我发誓一生一世我爱你 (wǒ fāshi yīsheng yīshì wǒ ài nǐ) – Xin thề nguyền trọn vẹn đời anh yêu thương em

Bạn đang xem: giang nhẫn mạnh thính

***

***

Lúc Giang Nhẫn và Mạnh Thính nhận giấy tờ ghi nhận kết duyên thì Mạnh Thính vẫn bước thanh lịch ĐH năm loại tía.

Đầu ngày hè vào trong ngày sinh nhật của Giang Nhẫn, nhị người chúng ta tài xế cút lĩnh hội chứng.

Giấy ĐK kết duyên được bịa đặt bên trên ngực anh, một cuốn sổ đỏ chính chủ trị giá bán vài ba tệ. Anh nói: “Cái này anh sẽ lưu lại.”

Giang Nhẫn ko ăn hình ảnh, tuy nhiên phiên bản thân thích anh còn đẹp mắt trai hơn hết vô hình rồi.

Anh ở vô hình dường như khá hung hãn, Mạnh Thính nhìn thông thoáng qua loa, anh vẫn nhét tức thì vô vào túi: “Được rồi, Phạm Thị Hương Giang, ngồi xuống nào là, giấy tờ thơm thú thì đem gì tuy nhiên coi chứ?”

Mạnh Thính nhìn ngóng nói: “Cho em coi một chút ít cút mà!”

Anh xoa nắn dòng sản phẩm cằm của cô: “Ngoan.”

Có trời mới nhất biết Giang Nhẫn nhằm ý cho tới tấm hình ảnh chụp này nhiều ra sao.

Bọn chúng ta ngày ngày ở với mọi người trong nhà, anh vượt mức khẩn trương, thiệt khó khăn tưởng tượng được duy nhất cuốn bong nhỏ như thế thì vẫn rất có thể khóa chặt một cô nàng xinh đẹp tuyệt vời nhất ở theo người cả đời. Anh khẩn trương cho tới nỗi cả lòng bàn tay đều sụp những giọt mồ hôi, nụ mỉm cười trở thành cứng ngắc và rét lùng.

Nhìn qua loa thiệt sự đem chút hung hãn.

Ngoại hình của cô ý vẫn quá đỉnh rồi, ko tồn bên trên yếu tố liệu đem ăn hình ảnh hay là không ăn hình ảnh khi lên hình.

Quan trọng là cô ở vô tấm hình này thiệt sự vượt mức xinh đẹp mắt.

Một cô nàng nhị mươi kiểu mẫu tuổi tác, bên trên khuôn mặt vẫn còn đó đem theo đuổi một chút ít sự thuần khiết vô trẻo động lòng người của khi mươi bao nhiêu tuổi tác, khóe đôi mắt đuôi lông ngươi đem sự mê hoặc lôi kéo tràn trề tỏa nắng. Cô êm ả niềm hạnh phúc mỉm mỉm cười, khuynh quốc khuynh trở nên.

Giang Nhẫn ở sát bên cô chẳng không giống gì thực hiện nền, cũng ko thua thiệt xoàng một hero phản diện là bao.

Thật ko tương xứng.

Ngay tới cả thợ chụp ảnh khi trông thấy một cô nàng mỹ lệ như Mạnh Thính cũng suy nghĩ như thế.

Vậy nên lúc Giang Nhẫn rũ đôi mắt nhìn xuống, nhẹ dịu vuốt ve sầu gò má của cô ý. Dưới góc nhìn nhìn ngóng chờ ngóng của cô ý, anh đựng quyển bong thơm thú vô ngực, tức thì trước biu áo phục trang.

Cứ coi như toàn cỗ toàn cầu này đều thấy ko xứng, chỉ việc bản thân anh cảm nhận thấy chúng ta là 1 trong song trời sinh là được rồi.

Anh không thích mang đến cô coi, sợ hãi cô tiếp tục thay đổi ý.

Mạnh Thính ảo óc khôn cùng.

Có cô nàng nào là tuy nhiên không thích coi giấy tờ ĐK kết duyên của tôi cơ chứ, buổi sáng sớm Giang Nhẫn phát biểu giấy tờ thơm thú thì đem gì tuy nhiên xứng đáng coi đâu, Mạnh Thính ngay lập tức nửa tối ngỏ đôi mắt tỉnh dậy.

Người nam nhi thức dậy vô khi nửa tối, đang được đứng tê liệt nhìn vô tấm hình tê liệt, khóe môi nở nụ mỉm cười vô trẻo và êm ả.

Cô ngờ ngạc sầm uất, sau này cũng mỉm mỉm cười.

Giang Nhẫn vẫn sẵn sàng mang đến thơm lễ của chúng ta kể từ rất mất thời gian rồi. Bắt đầu kể từ trận tuyết rơi thứ nhất của năm ngoái vẫn sẵn sàng, dáng vóc hận ko thể táng gia bại sản tuy nhiên sụp không còn vô tê liệt.

Trước trên đây chữ viết lách của anh ấy rất khó nhìn 1 chút nào.

Nhưng anh vẫn tự động tay bản thân viết lách lên từng dòng sản phẩm thiệp chào mang đến thơm lễ, Mạnh Thính tiến thủ cho tới nhìn, những sản phẩm chữ vô nằm trong cảnh giác và khôn cùng tức thì ngắn ngủn.

Khuôn cằm của anh ấy vô cùng kiên nghị, đem bao nhiêu phần tráng lệ và trang nghiêm và tràn trề rắn rỏi rét lùng, bỗng nhiên làm cho trái khoáy tim cô chợt nhão nhoẹt.

Anh nhếch môi, áp chế giương lên khóe môi. Viết ko biết từng nào tấm thiệp rồi, dáng vóc hận ko thể chào không còn toàn bộ những người dân bản thân thân quen biết nhị tía phiên mới nhất Chịu đựng.

Mạnh Thính khẽ mỉm cười, thơm một chiếc lên dòng sản phẩm cằm của anh ấy.

Hôn lễ của chúng ta dự tính tiếp tục tổ chức triển khai vô thời điểm đầu tháng Sáu.

Mạnh Thính nói: “Ngày hôm tê liệt ý nghĩa gì đặc biệt quan trọng lắm à?”

Cặp đôi mắt anh lấp lánh lung linh ý mỉm cười, ngón tay nhẹ dịu phất qua loa gò má cô, êm ả đáp lại: “Vì khi ấy khi em khoác áo cưới và bao nhiêu cỗ ăn mặc quần áo không giống, sẽ không còn cảm nhận thấy quá rét hoặc quá giá.”

Hầu như toàn bộ quý khách đều ghi nhớ Mạnh Thính nhìn ra sao khi cô phi vào khuôn viên ngôi trường vô năm loại nhất ĐH. Khi ấy cô khoác một cái áo sơ-mi thiết lập cúc nhỏ theo phong cách thời Trung Hoa Dân Quốc, vô nằm trong giản dị giản dị.

Bọn chúng ta càng ghi nhớ cho tới dáng vóc phong trần tràn bụi bặm bụi bờ của Giang Nhẫn năm tê liệt, khoác một bộ đồ quần áo người công nhân chạy cho tới ôm chầm lấy Mạnh Thính khi tê liệt.

Toàn thân thích thiếu hụt niên đều là vết xi-măng, cỗ dáng vẻ túng thiếu túng tràn tuyệt vọng.

Cứ tưởng rằng đấy là mẩu truyện xưa cũ của một cô nàng xinh đẹp mắt bị năm mon và túng bấn chuốt hao mòn, tuy nhiên cho tới sau cuối lại trở nên mẩu truyện thương yêu của tất cả TP. Hồ Chí Minh B.

Giang Nhẫn trở nên một người kinh doanh trẻ em tuổi tác nhất, ở thời cơ rất tốt, anh vẫn bạo dạn buông tay tấn công cược một phiên nhằm rồi lượm lặt nên trở nên tựu mang đến chủ yếu phiên bản thân thích bản thân. hầu hết năm về sau anh tiếp tục trở nên với mẫu tuy nhiên quý khách say sưa buôn chuyện.

Hôn lễ của Giang Nhẫn vô cùng trọng thể, anh mong muốn tuyên tía mang đến toàn cỗ toàn cầu này biết anh tiếp tục cưới cô.

Mạnh Thính khoác áo cưới vô, phần thân của váy một đàng bay bổng. Cô khoác lấy cánh tay của Thư Chí Đồng, từng bước một trở về phía anh.

Trong thơm lễ đem khá nhiều người cho tới dự.

Từ gia sư mái ấm nhiệm lớp Phan Huệ Nhân cho tới những người dân ở ngôi trường trung học tập Lợi Tài, đem thật nhiều khuôn mặt tuy nhiên cô xa lạ.

Cả 1 trong các buổi thơm lễ này, anh phách lối cho tới mong muốn tuyên tía mang đến toàn cỗ toàn cầu đều hiểu rằng rằng anh vẫn đã có được cô.

Trời một vừa hai phải mới nhất rạng sáng sủa là Giang Nhẫn đang đi vào đón cô rồi, khóe mồm mỉm cười ko dứt được.

Phương Đàm ngồi bên trên ghế, than vãn nói: “Thật thực sự anh ấy rất có thể theo đuổi xua được.”

Hà Hàn mỉm cười nói: “Cũng ko thể phát biểu vậy, năm tê liệt cô ấy là phái đẹp sinh đẹp tuyệt vời nhất toàn cỗ ngôi trường Thất Trung tuy nhiên, là nguyệt lão tình đầu quốc dân đấy.”

Bọn chúng ta từng được tận mắt chứng kiến, ​​một chàng trai yêu thương cho tới trừng trị điên ra sao rồi từng bước một trở nên một người nam nhi, sử dụng bờ vai vững chãi to lớn của tôi mang đến cô một khoảng chừng trời.

“Anh Nhẫn vẫn dạy dỗ tao một điều, bên trên đời này không tồn tại người nào là tuy nhiên bản thân ko thể theo đuổi xua được, chỉ mất yêu thương ko đầy đủ sâu sắc mới nhất phát biểu như thế.” Phương Đàm lên giờ.

Hà Hàn đáp: “Gặp cần một người khiến cho bản thân cảm nhận thấy ko xứng với chúng ta thì vẫn chính là vô cùng khó khăn rồi.”

“Đúng vậy.”

Giang Nhẫn bắt chặt lấy tay của Mạnh Thính vô nằm trong tôn kính.

Tình yêu thương của anh ấy giành cho cô nhường nhịn như ko cần thiết bất kể loại ngôn từ hay như là một loại góc nhìn nào là, chỉ việc cô đứng ở điểm tê liệt, toàn bộ quý khách ngay lập tức rất có thể nhìn đi ra được thương yêu của anh ấy cho tới tột nằm trong là đậm đà từng nào.

Một số bàn sinh hoạt ĐH từng đùa cộng đồng trước đó, trông thấy cảnh này thì vô cùng mến thú: “Mẹ nó, tôi chính thức tin cẩn tưởng thương yêu rồi tê liệt.”

Mạnh Thính group khăn phủ mặt mũi, bước lên thảm đỏ gay nằm trong khoảng chừng thời hạn năm năm, cong môi mỉm cười với anh.

Ngoại trừ tuyên thệ, Giang Nhẫn ko chưa thực hiện nghi tiết nào là.

Tối ni anh ko cút chúc rượu, ko cho những người không giống náo động chống, ôm cô về mái ấm.

Biệt thự tinh ma xảo xinh đẹp mắt.

Váy cưới của Mạnh Thính trải lâu năm xuống mặt mũi khu đất, Mạnh Thính tựa bên trên lồng ngực anh, nghe giờ tim đập tràn mạnh mẽ và uy lực của những người nam nhi.

“Không cút chúc rượu liệu có sao không đó?” Cô luôn luôn cảm nhận thấy nếu như theo đuổi trình tự động giấy tờ thủ tục thì ko cần như thế.

Anh đáp: “Người tao khi kết duyên luôn luôn thực hiện mang đến phiên bản thân thích bản thân mệt rũ rời ko Chịu đựng được, anh chào đám người này cho tới là nhằm em được hạnh phúc, ko cần nhằm em cần cút gánh vác.”

Cô nghe vậy cũng khẽ mỉm cười lên, cắm lấy dòng sản phẩm cằm của anh ấy.

Người nam nhi khẽ mỉm cười một giờ, nhẹ dịu bóp lấy gò má cô: “Tiết kiệm chút mức độ lực nào là.”

Anh rước cô bịa đặt bên trên nệm, từ đầu đến chân đè lên trên.

Mạnh Thính cắm môi, gò má ửng đỏ gay nghiêng mặt mũi thanh lịch một phía tấn công tay anh nói: “Mang bao.”

“Cái tê liệt ko tự do thoải mái, tối ni bỏ lỡ cút, không tồn tại chuyện gì đâu.”

Mạnh Thính kêu: “Em còn ko chất lượng tốt nghiệp đó!”

Cô còn ko thổ lộ không còn câu, Giang Nhẫn vẫn hiểu ý của cô ý. Lỡ như đem em nhỏ nhắn thì làm thế nào bây giờ? Hàng mi của anh ấy đem theo đuổi vài ba phần tùy ý phóng túng mỉm cười lên: “Anh nuôi.”

Không cần là yếu tố ai tiếp tục nuôi, yếu tố là cô còn đang được học tập ĐH tê liệt.

Người không giống đều ở ngôi trường cùng với nhau trải qua loa thanh xuân, cô cảm nhận thấy nếu như cô tuy nhiên đem em nhỏ nhắn thì thiệt kinh hãi.

Anh ko phối phù hợp với cô, cô cũng ko thèm phối phù hợp với anh.

Uốn qua loa uốn nắn lại, chắc chắn cần đề nghị anh cần đem bao vô.

Gân xanh rì bên trên thái dương anh nổi lên, thong manh lờ mờ loạn xị ngỏ đi ra một vỏ hộp. Ngoại trừ phiên thứ nhất thì Mạnh Thính khan hiếm khi nằm trong anh thực hiện loại chuyện này.

Năm ngoái công tác học tập của cô ý thật nhiều, đặc biệt quan trọng nhiều.

Tay anh chính vì quá khích động tuy nhiên càng tăng run rẩy kinh hoàng rộng lớn, khi đầu cô xấu xa hổ để ý anh, thành quả nhịn ko được tuy nhiên mỉm cười.

Giang Nhẫn thiệt là khôi hài quá.

Cô vốn liếng xinh đẹp mắt, thời điểm ngày hôm nay kết duyên, vô đôi mắt còn ánh lên vầng sáng sủa giống như các vì như thế sao, còn đẹp mắt hơn hết khung trời, còn đẹp mắt hơn hết mùng tối động lòng người.

Giang Nhẫn cũng mỉm cười, u nó.

Cô còn thấy đặc điểm này đùa vô cùng mừng tê liệt à?

Anh thẳng ném cút, phủ mồm cô lại, qua loa quýt thô bạo: “Đêm ni nghe anh.”

Nghe phát biểu đàn bà học tập nhảy, vòng eo đặc biệt quan trọng mềm mịn và mượt mà.

Cô rất có thể sẽ không còn lúc nào biết ngày thời điểm ngày hôm nay ý nghĩa ra sao với anh.

Đối với toàn cầu tuy nhiên phát biểu thì trên đây chỉ là 1 trong chuyện đơn giản và giản dị thông thường, không tồn tại bất kì ý nghĩa sâu sắc đặc biệt quan trọng nào là trong mỗi ngày đầu ngày hè thế này. Nhưng so với Giang Nhẫn tuy nhiên phát biểu, này đó là khoảng chừng thời hạn rộng lớn một ngàn ngày lộn tối của anh ấy, yêu thương tuy nhiên ko được trả lời, khi nào thì cũng ghi nhớ nhung ranh xiết.

Năm ni Giang Nhẫn nhị mươi nhị tuổi tác.

Thuở thiếu hụt thời bên phía trong chống học tập của ngôi trường Thất Trung, căn chống yên lặng tĩnh không tồn tại người vô chiều tối, Mạnh Thính trong khi vô tình trông thấy bên trên screen địa hình của Triệu Noãn Chanh một bộ phim truyện bậy bạ, Triệu Noãn Chanh đỏ gay mặt mũi tráng lệ và trang nghiêm căn vặn Mạnh Thính, bất kể là nam nhi hoặc nam nhi thì dục vọng của mình liệu có phải là vô cùng mạnh mẽ hay là không.

Sau một vài ba năm cho tới tận tối ni, cô sau cuối vẫn rất có thể vấn đáp thắc mắc này.

Đúng rồi tê liệt.

Xem thêm: khi nào trăng sáng dẫn lối anh về

***

Năm 2001, một bộ phim truyện được tạo ra bên trên Mỹ mang tên “Người đẹp mắt pháp luật”.

Mấy năm tiếp sau đó, bộ phim truyện đó lại đi ra tiếp những phần tiếp theo sau.

“Bộ luật tố tụng dân sự” là bộ phim truyện được nhà giáo trình chiếu vào thời điểm cuối ngày hè năm loại tía ĐH, đấy là phiên thứ nhất trình chiếu bộ phim truyện này tức thì bên trên lớp, Mạnh Thính khôn cùng hào hứng.

Về cho tới mái ấm cô còn mách bảo Giang Nhẫn coi phiên loại nhị.

Giang Nhẫn bịa đặt bảng report xuống, ngồi sát bên cô cùng với nhau coi phim bên trên Ipad.

Sau giờ ngọ tia nắng hấp thụ vào, cô tấp vào bên trên đùi anh, hai con mắt sáng sủa lấp lánh lung linh nhìn người bên phía trong mùng hình: “Cô ấy vô cùng sáng sủa xinh đẹp mắt, còn vô cùng lợi sợ hãi nữa đem trúng không?”

Giang Nhẫn liếc đôi mắt nhìn người đàn bà tóc vàng bên phía trong screen.

Anh lại liếc nhìn cặp người mẫu của cô ý phu nhân yêu thương kiều đang được nằm úp mặt của tôi, mỉm cười đáp ừ một giờ.

Mạnh Thính phát biểu tiếp: “Em muốn làm nỗ lực học tập thiệt chất lượng tốt môn pháp lý, sau này sẽ hỗ trợ khá nhiều người cần thiết trợ giúp.”

Anh nâng cằm của cô ý lên: “Em quan hoài bao nhiêu người tê liệt làm những gì chứ?”

Anh biết hoàn hảo của cô ý vô cùng vĩ đại, tuy nhiên bên trên toàn cầu này, chỉ việc anh và cô nằm trong sinh sống với mọi người trong nhà ko cần là quá chất lượng tốt, quá đầy đủ rồi hoặc sao?

Mạnh Thính ngẩn người, thỉnh phảng phất anh cũng bịa đặt thắc mắc một cơ hội ngẫu nhiên như vậy này, thiệt khiến cho người tao khi suy nghĩ kỹ lại tiếp tục thấy khá rùng bản thân.

Giang Nhẫn của cô ý, thiếu hụt sót lòng thương yêu thương, sự đồng cảm.

Thay vô tê liệt là việc thèm muốn độc lúc lắc mạnh mẽ.

Lúc lúc đầu cô xa lạ lắm, tuy nhiên lúc này trên đây, vẫn rất có thể ở sát bên anh nằm trong anh tiêu thụ toàn cầu này.

Cô sẽ không còn phát biểu với anh bất kì đạo lý nào là, những loại tê liệt tồn bên trên vô toàn cầu không trở nên trói buộc của anh ấy, ví đi ra còn xoàng hơn hết một tờ chi phí vào trong túi. Cô tiếp tục sử dụng công thức tuy nhiên anh rất có thể tiếp có được dạy dỗ mang đến anh chiều chuộng toàn cầu này: “Bởi vì như thế toàn cầu tuy nhiên càng tươi tỉnh đẹp mắt thì con cái con cháu đời sau của tất cả chúng ta tiếp tục càng tăng niềm hạnh phúc, thuận tiện, trơn tru.”

Trong hai con mắt điềm tĩnh ko xê dịch của anh ấy, một tia sáng sủa rảnh rỗi nhạt nhẽo dần dần hiện thị.

Anh mỉm cười, nghiền trở nên lời nói của cô: “Ừm.”

Cô một vừa hai phải mượt lòng một vừa hai phải khôi hài.

Lúc Mạnh Thính phi vào năm loại tía ĐH, nhị đôi mắt còn sáng sủa lấp lánh lung linh quyết tâm tiến hành niềm mơ ước của tôi, cần học tập thiệt chất lượng tốt pháp luật. Có nhị loại người cần nghiêm chỉnh tự khắc vô con kiến ​​thức và ko thể vướng sai lầm không mong muốn.

Một là bác bỏ sĩ, nhị là trạng sư.

Bởi vì như thế cả nhị người này đều sở hữu vận mệnh của những người không giống.

Nhưng khi ngày hè vô nằm trong oi bức cho tới, cô luôn luôn cảm nhận thấy buồn nôn. Lúc cô xem sét được thì mới có thể thấy đem gì tê liệt sai trái.

Giang Nhẫn vốn liếng đang được ở doanh nghiệp lớn, một vừa hai phải nghe người hùn việc phát biểu phu nhân bản thân ko tự do thoải mái ngay lập tức tức thời chạy về.

Giang Nhẫn hỏi: “Thế nào là rồi? Mau nhằm bác bỏ sĩ nhìn coi, ngoan ngoãn.”

Mạnh Thính kết hợp nghe theo đuổi.

Bác sĩ nói: “Chúc mừng Giang tổng, Phạm Thị Hương Giang vẫn có thai được nhị mon rồi.”

Mạnh Thính ko kịp sẵn sàng tư tưởng, bị hăm dọa thực hiện mang đến hoảng sợ. Mạnh Thính nước đôi mắt sống lưng tròng tuy nhiên nhìn Giang Nhẫn, dáng vóc xứng đáng thương cho tới ko Chịu đựng được.

Theo phiên bản năng cô trả tay sờ phần bụng bằng vận của tôi.

Giang Nhẫn cũng ngẩn người, đối với cô nước đôi mắt sống lưng tròng thì anh khôn cùng trở nên thục tươi tỉnh.

Đầu tiên là trả mang đến bác bỏ sĩ một bao mở hàng rộng lớn rồi dắt díu bác bỏ sĩ về, tiếp sau đó gọi điện thoại cảm ứng thực hiện giấy tờ thủ tục bảo lưu mang đến Mạnh Thính, tiếp nữa kêu người cho tới biệt thự hạng sang coi coi đem ở đâu ko được ổn định hay là không.

Người hùn việc nắc nỏm lấy thực hiện kỳ kỳ lạ, Giang tổng vượt mức điềm tĩnh rồi.

Nhìn ko đi ra là đem phấn khích Hay những ko phấn khích luôn luôn.

Mạnh Thính kinh sợ hãi kết thúc một hồi mới nhất hiểu rõ bản thân ko thể ko tạm thời ngủ học tập 1 năm.

Cô ko thể được như vị trạng sư xinh đẹp mắt tê liệt nữa rồi, cô cần đi làm việc u người tao rồi.

Cô sờ sờ bụng bản thân, nháy đôi mắt vài ba dòng sản phẩm, một hồi lâu sau mới nhất nhẹ dịu mỉm cười lên. Niềm niềm hạnh phúc mừng sướng cứ liên tiếp nhấc lên, đứa nhỏ nhắn này còn có một người tía vô cùng lợi sợ hãi, mái ấm gia đình cũng khá hoàn hảo, chắc chắn nó sẽ bị là 1 trong đứa trẻ em niềm hạnh phúc nhất.

Nhưng nhìn Giang Nhẫn vẫn ko hiểu rằng rốt cuộc là anh đem đang được phấn khích hay là không.

Đêm tê liệt Cao Nghĩa ngay lập tức cảm nhận thấy điên rơi rụng rồi: “Cái gì dòng sản phẩm gì? Sao lại đùng một phát mong muốn quyên tiền?”

Đến điểm xẩy ra thảm họa tở khu đất, quyên hùn một lượng tiền rộng lớn vô tê liệt. Cao Nghĩa nhìn một lô số ko ở phía đằng sau, nhức lòng cho tới ko Chịu đựng được.

Mạnh Thính ko biết toàn bộ những điều này, cô chớp chớp sản phẩm mi lâu năm, nép vô vòng đeo tay anh.

“Sao anh ko mỉm cười 1 chút nào không còn vậy?” Ngón tay miếng khảnh của cô ý sờ lên khóe mồm lạnh giá rắn rỏi của những người nam nhi, “Anh ko mừng sao?”

Tiếng tim đập của anh ấy vẫn vô cùng mạnh mẽ và uy lực, hồi lâu sau, bên dưới động tác đem chút uất ức của cô ý, nở đi ra một nụ mỉm cười cứng nhắc.

Nụ mỉm cười khá dữ tợn, cô bị hăm dọa lag người trong tích tắc.

Giang Nhẫn cùng bất đắc dĩ nói: “Được rồi bảo vật, em chớ giầy vò anh nữa, anh đem hạnh phúc hay là không em thiếu hiểu biết nhiều được sao?”

Cô nhẫn nhịn hồi lâu, ở vô ngực anh mỉm cười cho tới khuôn mặt tròn tròn hồng hồng, ngăn ko được giờ mỉm cười.

Giang Nhẫn đang được cứng nhắc từ đầu đến chân rốt cuộc cũng điềm tĩnh lại, mỉm cười rộ lên.

“Đây là lần thứ nhất anh thực hiện phụ thân.” Anh tình thật lên giờ, “Anh tiếp tục nỗ lực.”

Cho em nằm trong con cái của tất cả chúng ta, không còn thảy tất cả rất tốt bên trên đời này.

Mạnh Thính ngủ cho tới nửa mê mệt nửa tỉnh, còn anh thì ko ngủ được, bảo nhỏ mặt mũi tai cô: “Nên mệnh danh con cái là gì?”

Cô mơ hồ nước mềm mịn và mượt mà ừ một giờ, ko nghe rõ rệt anh phát biểu gì, vẫn đáp lại anh vô tâm thức.

Cặp đôi mắt thâm nhánh của anh ấy ngắm nhìn và thưởng thức cô, mỉm cười lên.

Cách thời hạn em nhỏ nhắn sinh đi ra còn vô cùng sớm, anh quả tình phấn khích cho tới choáng voáng rơi rụng rồi.

Đối với Giang Nhẫn tuy nhiên phát biểu, anh mến toàn cầu này khi anh và cô nằm trong trói chặt ở với mọi người trong nhà, mang đến mặc dù có qua loa trăm năm, khu đất vàng xương thô, con cái của chúng ta tiếp tục thấy được anh yêu thương cô cho tới thế nào là.

Mạnh Thính học tập năm tía ĐH, TP. Hồ Chí Minh L xẩy ra một trận đá tở.

Ngọn núi bị sập, một số trong những SV và nhà giáo địa hóa học bị vướng kẹt sâu sắc vô núi.

Lúc cô nhìn thấy thông tin này thì ngây ngẩn từ đầu đến chân.

Cái bị tiêu diệt vô đời trước của cô ý, đó là tiếp cận TP. Hồ Chí Minh L lần tìm tòi Thư Dương. Năm tê liệt Thư Dương cũng trở thành kẹt bên phía trong núi. Nhân lực và nguồn lực có sẵn cứu giúp trợ ko đầy đủ nên có thể rất có thể tổ chức triển khai những tự nguyện viên nhằm cứu giúp người.

Mạnh Thính cút nằm trong Thư Lan, từng bước một search Thư Dương. Cô thét lên tiếng nói khàn khàn tràn vô vọng của tôi.

Ngay khi Mạnh Thính mong muốn cho tới sườn núi lần người thì Thư Lan vẫn thả lỏng sợi chão thừng đi ra.

Cô ngỏ to tát đôi mắt thì vẫn quay trở lại Mạnh Thính khi mươi bảy tuổi tác ở đời này.

Thật là trùng khớp, vẫn tránh khỏi kiếp nàn, tuy nhiên thiên tai vẫn xẩy ra, chẳng qua loa là Thư Dương kiếp này học tập nó nên đáng tin cậy.

Giang Nhẫn bao bọc lấy cô, thơm lên khóe môi của cô: “Không sợ hãi, không tồn tại chuyện gì đâu.”

Anh ko sử dụng câu nói. phát biểu nhằm yên ủi cô tuy nhiên là sử dụng hành vi một cơ hội lặng lẽ.

Bởi vì như thế đem khoản chi phí tuy nhiên Giang Nhẫn quyên hùn, vô số lực lượng lao động và vật tư và được gửi cho tới điểm thiên tai.

Giáo sư và những SV sau cuối cũng khá được cứu giúp ra phía bên ngoài, ko một ai tử vong.

Mạnh Thính phủ mồm, phát biểu cách tiếp, vô cùng rất có thể kiếp trước Thư Dương đã và đang sinh sống sót.

Cô cho tới cơ sở y tế thực hiện đánh giá mới nhất hiểu rằng là bầu tuy nhiên sinh, khóe đôi mắt Giang Nhẫn lúc lắc giật rồi nhẹ dịu nhíu ngươi.

Anh biết một người đàn bà vì như thế anh có thai nhị đứa nhỏ nhắn, vốn liếng là 1 trong chuyện vô nằm trong trở ngại, nhị đứa nhỏ nhắn ở vô bụng của cô ý, thiệt sự là nguy hiểm vô nằm trong.

Điều anh sợ hãi nhất, đó là làm cho Mạnh Thính giáp với nguy hại.

Tháng Mười sụp xuống một trận mưa thu, anh nhìn bụng cô ngày 1 to tát dần dần, lo lắng và nhức lòng khiến cho anh lo lắng không yên.

Mạnh Thính tỉnh lại, trông thấy mươi ngón tay phú nhau, Giang Nhẫn với nhị đôi mắt thâm láy thâm lẳng lặng ngắm nhìn và thưởng thức cô.

Cô mượt giọng nói: “Giang Nhẫn.”

Thanh âm của anh ấy êm ả, khẽ nói: “Ừm.”

Cô sờ sờ khuôn mặt mũi kiên nghị của những người đàn ông: “Đừng sợ hãi, anh còn cần ở mặt mũi anh cả đời tuy nhiên.” Dạy anh cút chiều chuộng toàn cầu này nữa.

“Được.”

Sau này Giang Nhất Phỉ và Giang Nhất Hi Ra đời.

Nhất Hi xinh tươi đáng yêu và dễ thương chảy nước dãi và hai con mắt to tát tròn trặn lấp lánh lung linh, Nhất Phỉ vẫn rất có thể bịa đặt thắc mắc rõ rệt.

Nhất Phỉ nhị tuổi tác căn vặn u mình: “Mẹ ơi, vì như thế sao u sinh đi ra con?”

Con người luôn luôn trực tiếp mong muốn tò mò xuất xứ của sinh mệnh.

Lúc tê liệt Giang Nhẫn giẫm bên trên ánh trăng về mái ấm, nghe vậy bèn mỉm mỉm cười lẳng lặng tựa ở cạnh cửa ngõ, mong muốn nghe demo coi Mạnh Thính tự dưng trừng trị hiện tại anh về mái ấm tiếp tục vấn đáp cậu nhỏ nhắn ra sao.

Sau tê liệt anh vẫn nghe thấy được một đáp án tuy nhiên trong cả một đời này anh cũng sẽ không còn lúc nào quên được, cô vẫn êm ả khẽ đáp:

“Bởi vì như thế đem những con cái, tình nhân thương tía ba phía trên đời này, tiếp tục từ là một trở thành tía.”

——END——

Lời tác giả: “Bệnh Yêu” vẫn đầu tiên trả rồi, vô cùng ko nỡ phát biểu câu nói. từ giã với những người hâm mộ ôn nhu đáng yêu và dễ thương và Giang Nhẫn Mạnh Thính.

Xem thêm: truyện đam mỹ xuyên không

Trong lòng đem thật nhiều câu nói. mong muốn phát biểu, tuy nhiên cho tới sau cuối chỉ rất có thể nở nụ mỉm cười ấm cúng. Đây là mẩu truyện thứ nhất tuy nhiên tôi mỉm cười ấm cúng sau thời điểm viết lách kết thúc, nếu như bên trên toàn cầu này còn có thêm 1 tình nhân thương Giang Nhẫn, thì cậu ấy ngay lập tức yêu thương toàn cầu này tăng một trong những phần.

Chi Chi tiếp tục ghi nhớ kỹ những người hâm mộ đã từng đi nằm trong Giang Nhẫn và Thính Thính một trong năm này, 2019, chúng ta vẫn luôn luôn là những người dân chúng ta trân quý nhất của tôi ở Tấn Giang.

Lời chúc cuối cùng: Chúc chúng ta người hâm mộ khi phát âm kết thúc mẩu truyện này rồi tiếp tục bình an trơn tru, kết hôn phu nhân ck, niềm hạnh phúc trọn vẹn đời!