em đã sai 1 kiếp

                                    
                                              

  Phương An ngồi trước tờ giấy tờ xét nghiệm ung thư ác tính, hai con mắt thẫn thờ nom ra bên ngoài hành lang cửa số.

   Không ngờ, cô nên rời khỏi cút sớm như vậy! Phải giã từ thế gian lạnh giá này thời gian nhanh vì vậy...

Bạn đang xem: em đã sai 1 kiếp

   Bác sĩ phát biểu cô ko qua quýt nổi 3 mon, khối u vẫn mở rộng, không hề cơ hội này không giống. Bác sĩ phát biểu cô nên gọi về cho tới mái ấm gia đình...

   hộ gia đình sao?

   Là người u tận tình săn bắn sóc cô rồi nên nhảy khóc Lúc cô không còn đợt này cho tới đợt không giống cút tấn công ghen ghét với những người tao...

   Là người tía vẫn lên đợt đau tim Lúc cô chắc chắn bắt tía sử dụng quyền năng uy hiếp doanh nghiệp mái ấm anh nhằm buộc anh cưới cô.

   Là người chị năm đợt bảy lượt khuyên nhủ cô chớ khù khờ nhằm sau cuối chủ yếu chị bị cô phát biểu ghét bỏ vứt..

   Là anh, người ông chồng hữu danh vô thực. Là người cô yêu thương nhất và ghét bỏ vứt cô nhất...

   Nghĩ lại, hóa rời khỏi 25 năm sinh sống bên trên đời này cô chẳng thực hiện được cái gì cả.

   Cô bất hiếu với thân phụ u, vô nghĩa với chị gái bản thân..

   Cô ngu đần thực hiện kẻ loại phụ thân tiêu hủy nguyệt lão tình sắc son của anh ý và người đàn bà thanh mai trúc mã. Ép anh cưới cô, thực hiện ông chồng cô...

   Cô ko khi nào nhằm ý coi người không giống tâm lý gì, cảm biến gì. Cô ích kỷ chỉ suy nghĩ tất cả là của mình- cho dù là anh.

Xem thêm: trọng sinh chi đại giới

   Một kiếp này, cô sai rồi !

   Phương An nom xung quanh căn chống. Căn phòng nghỉ ko khi nào sở hữu bóng hình của ông chồng cô. 

Chưa khi nào sở hữu dáng vẻ của anh ý, của những người nam nhi cô yêu thương cho tới điên ngớ ngẩn...Đêm tân hít anh cũng rời khỏi phòng tiếp khách. Thi phảng phất anh cũng chỉ trong nhà rẽ vài ba phút lấy đồ gia dụng, còn chẳng thèm nom cô một chiếc. Nực cười cợt cô vẫn lấy ông chồng 3 năm tuy nhiên vẫn tồn tại trinh tiết White...

    Đau xót thật!

   Phương An phi vào chống nhà bếp. Cô lưu giữ 1 thời từng nhẩy vào học tập nấu bếp. Hôm tê liệt nấu nướng 1 bàn chan chứa thịnh biên soạn ngóng anh về. Cuối nằm trong loại độc nhất nhập mồm cô là nước đôi mắt. Một bàn thực phẩm nguội ngắt, thế tuy nhiên cho tới trong cả một thời hạn thời buổi này cô cũng nấu nướng. Nấu rồi ngồi đợi. Ngồi đợi rồi khóc... Căn nhà bếp này, cũng chỉ mất bản thân cô sử dụng.

    Vai Phương An run rẩy lên lập cập. Cô ngồi thụp bên trên ghế sofa khóc nức nở. Đến giờ khắc cô quan sát tôi đã sai từng nào,  cũng là lúc cô không hề thời hạn nhằm sửa chữa thay thế nữa.

   Cô chỉ từ phụ thân mon, phụ thân mon thôi!

  Cô cố gắng lấy một quyển album bên trên giá chỉ sách. Cô cứ lật. Lật cho tới trang sở hữu hình cô học tập ĐH, lồng ngực cô lại thắt lại.

Xem thêm: người phiên dịch

  Cô gái thời trước, sao tuy nhiên nụ cười cợt nhập sáng sủa thế, tươi tỉnh như thế! Cô giờ làm sao? Hốc hác, tiều tụy...

  Cô theo gót xua đuổi anh kể từ ĐH, rồi chấp nhất cho tới anh là của tớ. Thế đấy!

   Cô vệ sinh nước đôi mắt. Vào Tolet rửa ráy chải đầu. Tóc cô rụng nhiều vượt lên trước. Rụng cho tới nỗi chủ yếu cô còn nên hoảng hốt. Cô thời gian nhanh khoác ăn mặc quần áo, cút mua sắm một túi qùa  về mái ấm u đẻ.