"Cầm lấy nhập thẻ đem 500 triệu cô nên tách xa xôi nam nhi tôi."
Bạn đang xem: em chỉ có thể là của tôi
Một người phụ phái đẹp ăn diện khá sang trọng và quý phái xoăn lên bàn mang đến Tịnh Y một chiếc thẻ cô tương đối sững sờ trước hành vi này của bà tao. Cô ngước mặt mũi lên nom người trước mặt mũi. Đó không người nào không giống đó là u của doanh nghiệp trai Tịnh Y.
"Bác à, con cháu và Dục Thần là thiệt sự yêu thương nhau. Bác suy nghĩ con cháu cần thiết chi phí cho tới thế sao?"
"Sau hả, chê không nhiều à? 10 tỷ đầy đủ mang đến cô rồi chứ."
Bà đi ra vừa phải phát biểu vừa phải lôi vào trong túi sách đi ra thêm thắt một chiếc thể nữa bịa mạnh xuống bàn. Không phát biểu cũng biết bà tao giờ đây vô cùng tức vì thế đã đi vào bắt gặp cô rất nhiều lần vậy rồi nhưng mà thành phẩm có được đơn giản số lượng 0. Hôm ni dù vậy này bà cũng ko quyết chuồn tay ko nhưng mà quay trở lại bằng mọi thủ đoạn nên tổng con cái nhỏ trước mặt mũi của thoát khỏi nam nhi cúa bà.
"Nếu con cháu thiệt sự cần thiết chi phí thì ngay lập tức từ trên đầu con cháu đã nhận được tiền bạc chưng ko cần thiết không còn lượt này cho tới lượt không giống chưng tìm tới con cháu. Nếu không thể gì con cháu van nài phép tắc."
Cô phát biểu xong xuôi vực lên lễ phép tắc cuối xin chào, thiệt sự cô không thích thì thầm với những người phụ phái đẹp này thêm thắt một chút ít này nữa kinh hoảng phát biểu thêm thắt cô lên cơn điên đem nhưng mà thực hiện một trận linh đình với bà tao mất mặt. Ba u cô chết thật kể từ khi cô còn nhỏ nhỏ cô sinh sống với bà tuy nhiên cho tới năm cuối cung cấp 2 thì bà cũng mất mặt nhằm lại mái ấm và bong tiết kiệm ngân sách và chi phí của thân phụ u cô trước bại liệt. Số chi phí này cũng chỉ đầy đủ mang đến cô dùy trì cho tới thời điểm hiện tại là cuối cung cấp 3 thì đã và đang ngay sát không còn nên cô nên đi làm việc thêm thắt nhằm mò mẫm chi phí trang trải cuộc sống thường ngày nhưng mà đến lớp.Trải qua không ít mất mặt non khổ cực kể từ khi nhỏ nên cô cũng khá ý chí mạnh mẽ và tự tin ko nên nhằm người không giống bắt nạt tới mức Dục Thần anh tao còn nên kinh hoảng bạn dạng tính nổi giá buốt tự dưng của cô ấy.
Đi được vài ba bước thì bà tao đứng dạy dỗ phát biểu thực hiện cô đem chút khượng lại.
"Cô đem biết nam nhi tôi vì thế cô nhưng mà cãi tiếng tôi với thân phụ nó ko Chịu chuồn du học tập không? Nếu cô yêu thương nó thì cô nên tách xa xôi nó nhằm nó mang trong mình một sau này chất lượng tốt đẹp nhất."
Sao cơ? Ý bà tao phát biểu là ở mặt mũi cô sau này anh ấy sẽ không còn chất lượng tốt đẹp nhất sao? Cũng đích thị nhỉ một người là công tử mái ấm tài phiệt tối đa cái thành phố Hồ Chí Minh đó lại mối quan hệ thương với cùng 1 người không tồn tại gì nổi trội gia đạo lại trở ngại như cô cũng thiệt là nực mỉm cười.
Xem thêm: trầm vụn hương phai truyện
"Cô suy nghĩ thời đại này rồi mà còn phải một cái mái ấm tranh giành nhì trái ngược tim vàng nữa. Tương lai của chính nó là nên gánh trách nhiệm cần thiết quản ngại lí cả một tập đoàn lớn doanh nghiệp lớn to tướng rộng lớn cô biết không? Cô chẳng qua chuyện đơn giản không nhiều kỷ ham muốn mong muốn lưu giữ nó ở theo người nhưng mà mà thôi cô đem khi nào tâm trí mang đến nó chưa?"
Cô ích kỷ sao? yêu thương Dục Thần cũng chính là không nhiều một loại ích kỷ? Chẳng qua chuyện cô chỉ yêu thương Dục Thần ham muốn sinh sống niềm hạnh phúc nằm trong anh ấy cũng gọi là ích kỷ sao?
"Nếu cô yêu thương nó thì nên giải bay mang đến nó chuồn, chớ đem quấn lấy nó nữa."
Nhưng suy chuồn suy nghĩ lại thì thiệt sự sau này của anh ấy ấy nếu di chuyển du học tập về thiệt sự rất tuyệt. Mẹ anh ấy thiệt sự đã đi vào mò mẫm cô rất nhiều lần nói đến việc này. Cô cũng không đủ can đảm suy nghĩ nhiều gì về sau này những những lời nói của u anh ấy càng phát biểu càng ngấm tựa như những vết dao khứa nhập tim cô.
"Được. Cháu hứa với chưng con cháu tiếp tục chấm dức không còn tất cả với Dục Thần. Còn tiền bạc chưng con cháu thiệt sự ko cần thiết."
Khoé đôi mắt Tịnh Y cay cay thiệt sự ham muốn khóc cho tới điểm rồi. Cô hít một tương đối thiệt sau kìm nén ko cùng với nước đôi mắt rơi đi ra nhưng mà phát biểu.
"Tôi khao khát cô phát biểu được thì thực hiện được. Đừng khiến cho tôi tuyệt vọng."
Nói xong xuôi bà rứa tấm thẻ bên trên bàn nằm trong túi sách tách chuồn. Lúc này không hiểu biết nhiều sao một làn nước mát mẻ kể từ từ chạy đi ra dọc từ gò má của của cô ấy nhưng mà chảy xuống.
Xem thêm: rạp chiếu phim địa ngục
Cô lấy tay mò mẫm vào trong túi sách đi ra cái Smartphone rồi lướt mò mẫm số gọi.
"sao vậy bảo vật. Lại ghi nhớ anh nữa sao?"
"Anh rảnh ko bản thân bắt gặp nhau chuồn."
Bình luận