Chương 44: Lấy công chuộc tội
Tề Mặc đặt điều Ly Tâm ngồi lân cận hắn. Ly Tâm toàn thân mật nhức nhối, khuôn mặt white bệch, cô tựa nguồn vào vai Tề Mặc thở hào hển.
Tề Mặc lên tiếng: "Tội bị tiêu diệt rất có thể miễn, tuy nhiên tội sinh sống khó khăn tha bổng. Chỉ vì như thế một người phụ nữ, cô suýt nữa thực hiện hư hỏng plan của tôi. Tôi vô cùng ko được chấp nhận người của tôi phạm cần sai lầm không mong muốn như vậy". Mặc cho dù tiếng nói hắn vô nằm trong cay nghiệt tương khắc tuy nhiên tay hắn nhẹ dịu massas xung quanh chỗ bị thương bên trên ngực Ly Tâm.
Nghe Tề Mặc rằng vậy, Ly Tâm biết việc thực hiện của cô ý tác động cho tới plan của Tề Mặc, suýt nữa kéo hắn xuống bùn. Cô ko nghĩ về xa xăm xôi như thế, chỉ hành vi bám theo quán tính chủ quan. Ly tâm cũng ko ngờ chỉ vì như thế đợi cô, Tề Mặc rời khỏi tay chậm chạp nhị mươi giây, cả đám mới mẻ rơi vào thực trạng nguy hại, khiến cho Tề Mặc bị mất không ít nằm trong hạ nhập cuộc đọ mức độ này. Nếu Tề Mặc ko rằng, Ly Tâm thiệt sự thiếu hiểu biết rốt cuộc cô sai ở điểm nào là.
Hóa rời khỏi phía trên mới mẻ là sai lầm không mong muốn tuy nhiên Tề Mặc bắt Ly Tâm nhìn nhận. Việc thực hiện của cô ý gây hư tổn mang đến hắn, phía trên mới mẻ là then chốt. Sớm biết như thế Ly Tâm đang không khai tuốt tuồn tuột. Cô bất giác nhíu mi, chỉ trách móc bạn dạng thân mật thiếu hiểu biết những chuyện giang hồ nước nên ko bắt được tâm tư tình cảm của Tề Mặc. Xem rời khỏi trong tương lai cô cần thiết lưu ý rộng lớn vừa được.
Ly Tâm tựa người nhập ngực Tề Mặc, bàn tay vẫn tồn tại run rẩy run lôi ra chiến lợi phẩm, mang lại trước mặt mũi hắn: "Tôi nhìn thấy điều này nên mới mẻ chậm chạp chứ không cần trọn vẹn vì như thế người phụ phái đẹp đó".
Tề Mặc nhận ra tương đối cau mi. Hắn ngay lập tức tách bàn tay ngoài eo Ly Tâm rứa lên coi. Ánh đôi mắt hắn càng trở thành giá thành lùng, hắn con quay sang trọng căn vặn Ly Tâm: "Cô nhìn thấy ở đâu?"
Đám Hồng Ưng, Hoàng Ưng không thể tinh được Khi nhìn nhập loại nhập tay Tề Mặc. Cái vòng tròn trặn bọn họ ko thấy khi nào tuy nhiên loại cúc áo bọn họ từng gặp gỡ ở biển lớn anh túc. Đó là tranh bị nguy hại tuy nhiên máy thăm dò mò mẫm của mình cũng ko phát hiện. Ly Tâm lấy được rất nhiều như thế, mức độ sát thương chắc hẳn rằng tiếp tục rất rộng lớn.
Thấy vẻ mặt mũi Tề Mặc không hề tức dỗi tuy nhiên âm trầm giá thành lùng, Ly Tâm hít một tương đối rồi kể từ từ ngỏ miệng: "Tôi nhập chống giám sát camera nhằm mò mẫm hình hình họa chất lượng tốt mang đến anh. Nhìn thấy loại này ở chống tra tấn, tôi mới mẻ cho tới cơ và rước không còn chuồn. Tôi thiệt sự ham muốn chung anh mò mẫm hội chứng cứ. Nếu ko cần vì như thế chuyện cơ, tôi cũng ko làm mất đi thời gian".
Câu rằng của Ly Tâm với tám phần thiệt nhị phần fake, cô tin tưởng Tề Mặc ko thể phát hiện. Trên thực tiễn cũng vì như thế lấy loại technology cao này, cô mới mẻ chậm chạp thất lạc nhị mươi giây Tề Mặc dành riêng cho cô.
Tề Mặc chứa chấp giọng giá thành như băng: "Lắm chuyện. Tôi thao tác còn cần thiết sự giúp sức của cô? Nếu tôi ko bắt Chắn chắn thì rất có thể thực hiện gì?". Vừa rằng, hắn một vừa hai phải đem bao nhiêu loại cúc mang đến Hồng Ưng rồi một tay ôm eo Ly Tâm, một tay kể từ từ massas chỗ bị thương của Ly Tâm.
Tuy ngữ khí của Tề Mặc vẫn tồn tại cay nghiệt tương khắc tuy nhiên vẻ mặt mũi hắn không hề khiếp sợ như lúc trước, Ly Tâm thở phào thoải mái. Cô trề môi: "Không cần thiết thì thôi". Ly Tâm biết Tề Mặc tiếp tục dám động thủ, chắc hẳn rằng hắn tiếp tục với sách lược đảm bảo an toàn sự an toàn và tin cậy. Cô đơn thuần vô tình vớ được, thuận tay vớ được tuy nhiên thôi.
"Đưa mang đến tôi xem". Tề Mặc cau mi thấy lúc Ly Tâm xoay chuồn xoay lại cổ tay tím bầm của tôi.
Ly Tâm ngay lập tức rứa cuộn băng đem mang đến Tề Mặc. Cô rằng bất mãn: "Tôi nhận được ở chống giám sát cơ. Lần này, tội sinh sống Chắn chắn cũng rất có thể được miễn rồi chứ". Cảm giác Tề Mặc không hề dỗi bản thân, Ly Tâm ngay lập tức cao giọng thương lượng. Về đặc điểm đó ko thể ko thừa nhận tài năng để ý đường nét mặt mũi quá cừ của Ly Tâm.
Tề Mặc đem cuộn băng mang đến Lập Hộ. Lập Hộ ngay lập tức cắm nhập vô tuyến trước mặt mũi. Hình hình họa hiện nay bên trên screen khiến cho bao nhiêu người nam nhi nhăn mặt mũi. Quả nhiên là chiến lợi phẩm ko tệ.
Hoàng Ưng vỗ tay mỉm cười lớn: "Thế này càng với mức độ thuyết phục rộng lớn. Lam Bang, phen này tôi tiếp tục bắt những người dân trả giá".
Hồng Ưng quay trở về nhìn Ly Tâm gật đầu: "Tốt lắm. Vụ này cô thực hiện rất rất tốt".
Nghe khẩu khí của bao nhiêu người nam nhi, Ly Tâm ngay lập tức hiểu rời khỏi, quả thật cô đoán, Tề Mặc ham muốn phản công Lam Bang. Tuy nhiên, phía trên ko cần là chuyện cô xứng đáng bận tâm. Hiện bên trên cô chỉ quan hoài cho tới thái chừng của Tề Mặc. Vết thương của cô ý còn ko lành lặn hẳn, cô không thích bị thương tăng.
Tề Mặc để ý nhìn Ly Tâm, lòng đôi mắt hắn ánh lên một tia mừng mừng khan hiếm thấy. Vòng tay hắn càng ôm chặt Ly Tâm. Hắn kiểm soát và điều chỉnh lại kiểu, nhằm cô nhờ vào người hắn một cơ hội thoải mái. Tề Mặc chứa chấp giọng trầm trầm: "Lần này tôi tiếp tục bỏ dở, coi như cô lấy công chuộc tội. Nhưng vô cùng không tồn tại phen sau. Đến khi cơ chớ trách móc tôi ko cảnh cáo cô".
Trong toàn cầu của Tề Mặc, nhất là những căn nhà buôn tranh bị nhập tay với loại phá hủy cả tòa căn nhà cao tầng liền kề như hắn, nhiều khi thời hạn chỉ sai chéo một giây cũng rất có thể tạo nên trở nên một sản phẩm không giống. Nếu Ly Tâm ko nghe câu nói. hắn tuy nhiên cứ quí tự động ý hành vi, cô tiếp tục dễ dàng gặp gỡ nguy hại.
Như thời điểm hôm nay cô chậm chạp thất lạc nhị mươi giây, ko biết thực hiện từng nào người chầu giời. Ly Tâm thiệt sự thiếu hiểu biết một mạng người cần thiết hoặc nhiều mạng sinh sống cần thiết rộng lớn.
Ly Tâm tuy rằng vướng sai lầm không mong muốn, tuy nhiên may tuy nhiên cô lấy được sản phẩm nguy hại, coi như rất có thể cứu giúp mạng của rất đông người. Do cơ, Tề Mặc mới mẻ bỏ dở mang đến cô.
Ly Tâm thở phào thoải mái. Chuyện sau này nhằm trong tương lai hẵng tính, giờ đây cô rất có thể băng qua cửa quan này là chất lượng tốt rồi. Nhưng tuy nhiên thất lạc công sức của con người xông trộn nguy hiểm cũng chỉ sẽ có được một câu ko truy cứu giúp kể từ Tề Mặc, Ly Tâm ngay lập tức rằng rét ức: "Nhưng tôi đã trở nên trừng trị rồi. Anh nên thưởng mang đến tôi chuồn chứ". Vừa rằng cô một vừa hai phải giơ tay rời khỏi trước Tề Mặc.
Thấy Tề Mặc đanh mặt mũi, Ly Tâm hấp tấp lên tiếng: "Được rồi, tôi ko cần thiết thưởng nữa".
Mọi người trầm khoác một khi. Lập Hộ để ý bám theo dõi hình hình họa Ly Tâm lấy được. Thấy người của Tề Mặc cũng xuất hiện nay bên trên đoạn băng, Lập Hộ không thể tinh được con quay sang trọng Ly Tâm: "Cô nhận ra sao?"
Câu căn vặn của Lập Hộ đánh tan không gian yên lặng tĩnh. Tề Mặc và Hồng Ưng đều liếc mắt về phía Ly Tâm.
Ly Tâm cúi thấp đầu, chứa chấp giọng coi thường thường: "Các anh ham muốn đột nhập khối hệ thống thì tối thiểu cũng cần lựa chọn người chất lượng tốt hoặc một chút ít. Bị tôi dễ dàng và đơn giản phản kích như thế, tâm sự quả tình thất lạc mặt mũi những anh quá".
Mọi người lại trầm khoác trong tích tắc. Một khi sau, Hồng Ưng con quay khuôn mặt khó khăn coi sang trọng Lập Hộ: "Chú cần thiết nâng lên chuyên môn rồi".
Hoàng Ưng huýt sáo giã thưởng Ly Tâm: "Cao thủ".
Hồng Ưng, Hoàng Ưng, cho tới Lập Hộ đang được tài xế cũng nhìn Ly Tâm qua quýt gương sau. Ánh đôi mắt bọn họ lóe lên một tia hào hứng, khiến cho Ly Tâm giá thành buốt sinh sống sườn lưng. Cô ngay lập tức cúi thấp đầu vùi nhập ngực Tề Mặc: "Tôi chỉ biết một chút ít thôi. Đừng nhìn ngóng ở tôi"
Bạn đang được phát âm truyện bên trên NetTruyen.com.vn
Bình luận