Like cỗ vũ fanpage facebook của Thảo nha: |
Lúc Tống An Thần cho tới cơ sở y tế Đông Phương, Nhất Thế đang được cúi gằm mặt mày ngồi bên trên ghế đợi thành phẩm, có vẻ như khẩn trương, nhị tay tóm chặt bịa đặt hờ bên trên bụng, mệt mỏi.
Tống An Thần nom cỗ dạng thấp thỏm lo ngại của Nhất Thế ko nhịn được nhảy mỉm cười, sải bước tiến cho tới khu vực cô, ngồi xuống ở kề bên, quàng tay qua chuyện ôm cô nhập lòng, dở khóc dở cười: “Ngốc quá.”
Bạn đang xem: bác sĩ nhất thế cần gì
Không đem gì cần thiết rộng lớn việc đem cô ở mặt mày.
Nhất Thế chôn mặt mày trong tim Tống An Thần, chớp đôi mắt mơ mơ hồ nước hồ nói: “Chưa đem thành phẩm, xét nghiệm còn tốn một không nhiều thời hạn nữa.” Trên người Tống An Thần đem hương thơm của cơ sở y tế, hương thơm vấp nhạt nhẽo nhạt với hương thơm dung dịch ko nồng lắm, Nhất Thế cực kỳ mến hương thơm này, đem xúc cảm an toàn và tin cậy vô hình dung.
“Chúng tao về căn nhà thôi. Mấy kiểu cơ ko cần thiết.” Tống An Thần vuốt tóc cô, tóm tay cô rời khỏi ngoài. Nhất Thế tương đối chần chờ tuy nhiên cũng theo đòi điều anh, đem anh kéo lên đường.
Hai người ngồi bên trên xe pháo, vẻ mặt mày Tống An Thần nghiêm chỉnh nghị, vặn chiếc chìa khóa, xe pháo chính thức phát động.
Nhất Thế khựng lại, thấy Tống An Thần còn ko download chạc an toàn và tin cậy, mím môi nói: “Anh thế này sẽ không an toàn và tin cậy tí nào là, đem nón an toàn và tin cậy nhập lên đường.”
Tống An Thần giật thột, khuôn mặt đang được áp lực trở thành mỉm cười dở mếu dở. Nhất Thế còn còn chưa kịp phản xạ đã trở nên vẻ mặt mày khóc ko được mỉm cười cũng ko đoạn thực hiện không còn hồn.
“Lần trước anh mua sắm cả núi còn ko người sử dụng cho tới, hoá ra em vẫn còn đấy lưu giữ cho tới gò nón cơ nha…” Tống An Thần phì mỉm cười, tuy nhiên mặt mày Nhất Thế thì đỏ chót như gấc, cô tức thời lỡ mồm, rằng chạc an toàn và tin cậy trở thành nón an toàn và tin cậy.
Tống An Thần tóm chặt tay Nhất Thế, bao quanh trong tim bàn tay bản thân. Lòng bàn tay truyền cho tới tương đối rét, lấp tràn trái ngược tim Nhất Thế, cô chuẩn bị tan chảy rồi.
“Nhất Thế…”
“Dạ?”
“Vợ ơi…”
“Hơ.”
Môi Tống An Thần cong lên, chú ý tài xế. Dọc đàng Nhất Thế ko nhịn được liếc mắt nom Tống An Thần, chỉ thấy mặt mày sườn mặt mày đẹp mắt trai của anh ý tương đối mỉm mỉm cười, rất khác loại mỉm cười kỳ kỳ lạ trước khi tuy nhiên đem xúc cảm tự do thoải mái thoải mái và dễ chịu. Nhất Thế vướng mắc, chuyện gì thực hiện anh sung sướng như thế? Hay là phẫu thuật đoạn không còn rồi?
Tống An Thần chở Nhất Thế về bên dưới căn nhà, trước lúc lên đường còn tặng cho tới cô một chiếc googbye kiss, thực hiện Nhất Thế vừa phải ngượng ngùng vừa phải >_<, khôn xiết mất mặt đương nhiên.
Nhất Thế xuống xe pháo, quyết định vẫy tay giã từ anh, Tống An Thần hạ kính xe pháo xuống rằng với cô: “Xong không còn bao nhiêu ca phẫu thuật cuối, tất cả chúng ta lên đường tự sướng cưới.” Anh tạm dừng, lấy danh thiếp kể từ nhập hộc xe pháo rời khỏi fake cho tới cô “Có thời hạn em cho tới tiệm tự sướng này coi sao, u trình làng.”
Hóa rời khỏi là bà Tống tiếp tục gặp gỡ Tống An Thần rồi. Nhất Thế chũm lấy danh thiếp nhắm nhía, tiệm chụp ảnh Thiên Đô. Cái thương hiệu này tuồng như cô ko nghe lúc nào.
“Ngốc à, trong tương lai chớ thực hiện chuyện ngốc nghếch nữa.” Tống An Thần mỉm mỉm cười, trở nhập xe pháo, ngừng hoạt động kính lại lái lên đường. Để lại Nhất Thế ngờ ngạc đứng vẹn toàn bên trên khu vực. Cô thực hiện chuyện gì ngốc? Đến cô còn chẳng biết tôi đã làm những gì nữa.
Nhất Thế về căn nhà ngủ được một giấc thì bị giờ điện thoại thông minh réo ầm ỹ thức tỉnh, là điện thoại thông minh bàn ụp chuông ko ngớt. Nhất Thế nhào qua chuyện nhận điện thoại thông minh, đầu cơ vang lên giờ Triệu Cát Tường đang được mút hút mì sợi chụt chụt “Nhất Thế, sao điện thoại thông minh của cậu ko gọi được?”
“Hả?” Nhất Thế kinh ngạc lôi điện thoại thông minh di dộng rời khỏi, trước này còn nhận năng lượng điện của Tống An Thần tuy vậy, vẫn còn đấy pin. Song thực sự điện thoại thông minh không còn pin thiệt. Nhất Thế bĩu môi hỏi: “Có chuyện gì à?”
“Tớ… tớ và Tiểu Trác Tử ổn định rồi.”
Cái này ở trong Dự kiến của Nhất Thế. Cô nom xà nhà, trợn đôi mắt “Ừ, sao nữa?”
“Tiểu Trác Tử cầu thơm tớ rồi.”
“Phì…” Nhất Thế sửng bức “Nhanh thế?”
“Ách, tàm tạm thời, tớ đồng ý rồi.”
Nhất Thế không còn rằng “Cậu suy nghĩ kỹ chưa?”
“Cũng kỹ rồi, coi như tấn công cuộc một đợt lên đường, mặc dù sao hôn nhân gia đình giống như một ván bài bác. Yêu nhau dường như không dễ dàng rồi, người nào là cũng có thể có đậm cá tính riêng rẽ, miễn chống ko cho tới điểm. Có được niềm hạnh phúc càng rất khó, mến rần rần rộ rộ ko bởi mặc nhiên kết duyên, thực hiện một người bà xã đảm bảo chất lượng.”
“Xem rời khỏi cậu suy nghĩ thông rồi.”
“Ừ, tớ mong muốn đem người thương yêu thương tuy nhiên, niềm hạnh phúc như cậu ấy. Bác sĩ Tống tất bật như thế mà còn phải tự động bản thân sẵn sàng thơm lễ. Cậu thực sự tận hưởng phúc tuy nhiên ko biết, đem ông ông chồng đảm bảo chất lượng như thế.” Giọng Triệu Cát Tường rõ nét đem tương đối hướm ghen tuông ganh.
Nhất Thế thiếu hiểu biết nhiều lắm, bà chị Triệu Cát Tường này sao suy nghĩ gì là rằng nấy? Cô rầu rĩ “Dây thần kinh trung ương nào là của cậu lại giựt nữa thế?”
“Ơ, cậu ko biết sáng sủa sớm ni xẩy ra chuyện gì sao?”
“Hả, chuyện gì?”
“À đích thị rồi, thời điểm hôm nay cậu ko trực.” Triệu Cát Tường chính thức xả lũ “Còn lưu giữ cô ả tóc túm rời khỏi sau đợt trước ở sàn bar không?”
Nhất Thế lưu giữ, này đó là Judy. Không biết vì thế sao, tâm tư nguyện vọng cô mẫn cảm hẳn lên, người tự động dưng ụp các giọt mồ hôi rét mướt, hỏi: “Cô tao thực hiện sao?”
“Đến cơ sở y tế khám xét, khoa của ông ông chồng cậu.”
“…”
“Cô ả cơ, u nó, thực sự đem bệnh dịch tuy nhiên. Chọn khoa ông ông chồng cậu, cứ nhè bao nhiêu địa điểm mẫn cảm tuy nhiên rằng nhức. Tớ nghe những nó tá không giống rằng, cô tao thực sự quấy rối, nằm ngửa lưng bên trên chóng, ông ông chồng cậu ấn một chiếc là cô tao kêu lên, kiểu giọng cơ thực sự kinh tởm.”
Xem thêm: lui ra để trẫm đến
Nhất Thế tức giận dỗi ko rõ rệt vẹn toàn nhân.
“Vốn cũng không tồn tại gì, yếu tố là chiều tối cô tao lại lựa chọn khoa của ông chồng cậu. Mẹ nó, cả tớ cũng nổi khùng, ko nên hấp dẫn white trợn thìa là gì?”
“Rồi sao?” Nhất Thế suy nghĩ, với IQ của Tống An Thần, không tồn tại lý nào là ko biết người phụ phái đẹp cơ mong muốn thực hiện gì? Chẳng lẽ anh ko tỏ bất kể thái phỏng gì sao, còn sung sướng sàm sỡ cô ta?
“Há há.” Triệu Cát Tường đùng một cái mỉm cười to tướng “Chồng cậu thực sự cao thủ. Châm chọc người tao không tồn tại lấy một kể từ thô tục, chỉ chó mắng mèo.”
“Hả?”
“Ông ông chồng cậu cứ nhịn cô ả ‘quấy rối tình dục’ cơ, sau cuối sau khoản thời gian hội chẩn, rằng với cô tao ‘loại bệnh dịch lậu thường bắt gặp ở phái nữ ko nằm trong trình độ chuyên môn của tôi, cô nên tiếp cận chống khám xét chuyên nghiệp nhằm chẩn đoán đúng chuẩn rộng lớn.’ Lúc cơ nom ông xã cậu khôn xiết có tính chuyên nghiệp, ko hề hù đe tuy nhiên thực hiện cô tao hoảng vía. Cái loại tận dụng nghề nghiệp và công việc chửi khéo người tao thế này cũng chỉ mất ông ông chồng cậu mới nhất dám thực hiện, viện trưởng tuy nhiên biết là ông chồng cậu đoạn đời. Chắc ông chồng cậu cũng biết kết quả vẫn dám thực hiện, ngoài rằng cũng biết anh tao lưu giữ bản thân trong trắng cỡ nào là.”
Nhất Thế cũng ko biết nên rằng gì, đem điều nhập đầu lại sinh ra khuôn mặt mày tức điên của Judy, ko nhịn được mong muốn mỉm cười. Tống An Thần thực sự độc mồm, rằng người tao đem bệnh dịch, ám chỉ ngầm người tao ko biết chừng đỗi, bác bỏ sĩ như thế thực sự bạo gan, ko kiêng dè đập vỡ dĩa cơm.
“Nhất Thế à, ông chồng cậu thực hiện cho tới cậu nhiều việc như vậy, tối thiểu cậu cũng nên ca ngợi thưởng anh tao chứ.”
“Hơ… ko biết anh ấy mong muốn gì.” Cô trọn vẹn ko biết nên thưởng gì cho tới Tống An Thần?
“Đồ ngốc, lúc này tan thực hiện rồi, cậu gọi năng lượng điện chất vấn trực tiếp lên đường.”
“Nói cũng nên.”
Thế là Nhất Thế ngắt điện thoại thông minh, gọi cho tới Tống An Thần. Đầu chạc mặt mày cơ “reng” một hồi, Tống An Thần mới nhất bắt máy. Hình như anh tương đối kinh ngạc, ko ngờ Nhất Thế lại dữ thế chủ động gọi cho tới anh vào khung giờ ăn thế này.
“Sao vậy?” Tống An Thần chất vấn.
“Cái đó… anh mong muốn ăn gì?” Thật tình cô cực kỳ ngượng Khi rằng anh lưu giữ bản thân như vậy là tuyệt lắm nên cô mong muốn thưởng cho tới anh. Đột nhiên gọi năng lượng điện cho tới anh lại quá đàng đột, vừa phải hoặc cho tới giờ ăn cơm trắng, đem cớ nhằm chất vấn.
“Ờ, anh mong muốn ăn khoản Diệp Nhất Thế.”
“…” Nhất Thế câm lặng.
Đầu mặt mày cơ Tống An Thần mỉm cười sung sướng “Nhớ nên đung nóng lên nha, anh mến ăn đồ gia dụng nóng bức.”
“…” Nhất Thế buồn phiền hứ một giờ, xúc cảm như bị tảng đá ném vô ngực, chỉ nghe Tống An Thần rằng tiếp: “Nửa giờ nữa anh cho tới căn nhà.”
***
Vốn dĩ Tống An Thần hướng dẫn và chỉ định chọc Nhất Thế tuy nhiên thôi, anh lấy chiếc chìa khóa xuất hiện vào trong nhà. Người còn đứng bên trên thảm trải sàn ngay lập tức cửa ngõ, giầy còn ko thay cho thì thấy Nhất Thế đang hoạt động phầm phập ở nhập chống. Tống An Thần mỉm cười hỏi: “Giảm cân?”
“Hâm món ăn.” Nhất Thế nguýt anh.
Lần trước tiên Nhất Thế thực hiện Tống An Thần nghẹn điều ko rằng tiếp được. Nhất Thế vặn kiểu eo đau đớn, tạm dừng, vệ sinh các giọt mồ hôi, thở hồng hộc tiếp cận trước mặt mày Tống An Thần “Hâm rét kỹ rồi.”
Tống An Thần thấy đầu Nhất Thế tràn các giọt mồ hôi, toàn bộ cơ thể rét tưng bừng, ko nhịn được mỉm cười “Món ăn này nên cọ, còn nếu như không ăn ko chi được.”
Nhất Thế nom Tống An Thần vẻ trách móc móc, thuận tiện lườm anh một chiếc “Vậy em lên đường cọ.” Nói rồi tung tăng chạy vô phòng tắm, cô còn đang được demo nước rét, nom qua chuyện cửa ngõ kính hoàn toàn có thể thấy Tống An Thần tháo dỡ áo ngoài, đem sơ-mi white color, phần cổ áo tháo dỡ rời khỏi nhị phân tử nút, nom càng giống như một khoản tiêu hóa mồm, ngon rộng lớn khoản dưa muối hạt Nhất Thế nhiều.
Tống An Thần kể từ phí a đằng sau bao bọc lấy Nhất Thế, đầu gác lên hõm cổ cô, môi áp mặt mày đai tai, nhẹ dịu cắm, rằng bởi giọng rất là mê li “Để anh cọ cho tới.”
Cả người Nhất Thế tiếp tục rét rồi, bị Tống An Thần khiêu khích thế này càng rét rộng lớn, nhất là đai tai của cô ý, rét hầm hập, cô cố mức độ trấn tĩnh rằng “Để em tự…”
Nói ko đoạn, Tống An Thần tiếp tục tháo dỡ nút áo cô rời khỏi. Nhất Thế vội vàng nói: “Em còn ko cọ đâu.”
“Không sao.” Chân Tống An Thần nhận cho tới trước, thực hiện Nhất Thế chúi người cho tới, bàn tay linh động của anh ý kể từ phí a đằng sau áp lên, một phía phả tương đối rét, một phía mỉm cười khẽ hấp dẫn “Vừa cọ vừa vị.”
“…”
Nhất Thế mong muốn ca ngợi thưởng Tống An Thần, giản dị và đơn giản đó là fake dê nhập mồm hổ, mạng không có gì lâu. Tại nhập phòng tắm rộng lớn thực hiện chuyện này cơ kia nọ, thiệt thực sự nước văng tung tóe, uyên ương giỡn nước. Nước âm rét bao hoàn hảo khung hình, tương đối nước nhòa mờ lượn lờ xung quanh thân thuộc, thực sự cảnh tránh việc nom, tránh việc nom.
***
Vấn đề là phía trên. Nhất Thế cứ rầu rĩ mãi vì thế sao tối qua chuyện Tống An Thần liều mình “ăn” như thế. Hóa rời khỏi là ngày ngày tiếp theo anh ko cần thiết đi làm việc, hoàn toàn có thể ở ườn bên trên chóng, tuy nhiên cô thì khổ cực đi làm việc. Đúng là đồ gia dụng con trai ác ôn mà… Nhất Thế nghiến răng nghiến lợi ngồi dậy, lại bị Tống An Thần kéo vô chăn, ôm chặt ko buông.
“Hôm ni em nên đi làm việc.” Nhất Thế giãy đạp dụa, ko ngờ Tống An Thần ôm cô càng chặt rộng lớn. Anh banh to tướng hai con mắt xanh ngắt, lông nheo nhiều năm chớp chớp, uể oải lên tiếng: “Hôm qua chuyện van nài nghỉ ngơi giùm em rồi, thời điểm hôm nay bọn chúng bản thân lên đường tự sướng cưới.”
“Hả!” Nhất Thế thôi ko giãy đạp dụa nữa, thiệt rời khỏi cô cũng lười biếng,lười nhác, hầu hết là yếu tố đạo đức nghề nghiệp nghề nghiệp và công việc. Nếu dường như không đi làm việc, Nhất Thế quyết định xoay người ngủ tiếp, người ở kề bên lại làm cho sự, lôi cô nhập lòng, tiếp sau đó đè ngửa ra…
“Vợ à, bản thân tập luyện thể thao buổi sớm tiếp tục.”
Xem thêm: tình yêu thôn quê
Sau cơ, bóng đen kịt ụp ập xuống. Thậm chí cô còn ko kịp rằng giờ nào là.
Like cỗ vũ fanpage facebook của Thảo nha:
177160
Bình luận